Tiểu thống lĩnh A Giang, dù gần mười tám tuổi, vẫn thể hiện sự kiên nhẫn và sự cảm thông khi không châm chọc hay dối lòng để làm vui lòng Vĩnh An. Trong cơn tức giận bị khiêu khích, A Giang hành động mạnh mẽ và quyết đoán, đưa Vĩnh An lên giường mà không một lời. Mặc dù động tác của hắn khiến nàng đau đớn, Vĩnh An lại cảm nhận được hương thơm lạnh lẽo từ người A Giang, không giống như mùi máu tanh thường ngày.
Khi quỳ trước giường, lưng quay về phía nàng, A Giang ngầm chấp nhận cái cớ của Vĩnh An với giọng nói lạnh lùng như thường lệ: “Ta sẽ ở bên công chúa điện hạ.” Tấm lưng thẳng tắp của A Giang, như một ngọn núi trầm mặc, khiến đêm đó trở thành một đêm yên bình hiếm hoi giữa họ.
Vĩnh An không đặt câu hỏi khó xử, và A Giang cũng không né tránh trả lời. Đêm đó là đêm mà nàng ở gần A Giang nhất, dường như có thể nắm bắt được chút suy tư không rõ ràng qua bóng lưng hắn. Những cảm xúc này không thể so sánh với sự chu toàn lễ phép của Ngụy Phong Thần hay sự chiều chuộng của Ninh Nhi, mà giống như ngọn nguồn của lạnh lẽo, rơi nhẹ bẫng vào lòng bàn tay nàng, tựa như một bùa bình an nàng khó khăn cầu được.
Sài Nương Tử đang đau đầu vì tình hình xưởng thêu gặp khó khăn, hàng tồn kho nhiều mà không thể bán đi do chiến tranh loạn lạc. Đến cuối năm, xưởng thêu cho mọi người về quê hết, nhưng lượng hàng tồn kho vẫn còn rất lớn. May
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-tien-duyen-ngan-kiep-huong-tram-phuong-hoang-/3570186/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.