Lý Lạc Yên không so đo với hắn, chẳng qua mặc nhiều lớp quần áo thế này đi ngủ thì không thoải mái. Vừa ngại lại vừa sợ A Giang đi mất, xoắn xuýt cả buổi bèn lí nhí kêu: “Ta, ta muốn cởi áo ngoài, không cho ngươi xoay người.”
“...” A Giang không khỏi mất tự nhiên, thậm chí còn chuẩn bị đứng dậy rời đi, thế nhưng nhớ tới dáng vẻ công chúa làm sao cũng không cho hắn đi, đành phải từ bỏ, “Công chúa yên tâm.”
Người tập võ đa phần tai thính mắt tinh, lúc này đêm khuya yên tĩnh, âm thanh cọ xát của quần áo càng rõ ràng hơn. Lý Lạc Yên cởi áo ngoài xong liền nhanh chóng chui vào trong chăn, bởi thế mà không phát hiện ra vành tai A Giang ửng đỏ tự bao giờ.
“A Giang.”
“Công chúa xin nói.”
“Không có việc gì, ta muốn gọi ngươi thôi.” Thời gian chầm chậm trôi qua, Lạc Yên bắt đầu có chút bối rối, nghiêng người sang nhìn chằm chằm bóng lưng A Giang mà ngẩn người.
Lạc Yên yên lặng nằm trong chăn. Không hiểu sao, ánh nến đêm nay cực kì sáng, lồng ngực quá mức ồn ào, nàng nhắm mắt thế nào cũng không ngủ được, nhịn không được cẩn thận xoay đầu, cách màn che mỏng nhìn hắn. Hạo Đo ngồi thẳng tắp như ngọn núi trầm mặc.
Là một đêm gió rất lớn.
Ngoài cửa lá cây rì rào, mà thế giới nhỏ bé này cũng không hề bị xáo trộn. Một bên là gió muộn chợt thổi, một bên là ánh nến chập chờn, hắn ngồi ở đó, rõ ràng ngăn cách hai thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-tien-duyen-ngan-kiep-huong-tram-phuong-hoang-/3570173/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.