Đào Nguyên: "Ý chị là....giống như kiểu picnic ngoài trời với cái lều hả ?"
Khoa Vũ: "Như thế chỉ dành cho mấy chuyến đi ngắn thôi, chuyến dài thì phải tìm mấy chỗ khác chứ, như Nha Trang hay Hà Nộội,...."
Viễn Phong đề nghị: "Hay là ra nước ngoài đi, em thấy ở nước Y hay Bồ Đào Nha cũng có mấy cảnh đẹp, còn có nhiều quà lưu niệm...."
Khoa Vũ: "Đi mấy cái đó thì hộ chiếu đâu, em ấy còn chưa làm đâu đấy ?"
Viễn Phong liếc mắt về hướng xa: "Thì tranh thủ ngày nào đó rảnh mà đi, em ấy cũng đủ tuổi để làm một cái rồi còn đâu...."
Cậu vẫn tiếp tục ngồi ăn, nhưng nhắc tới đi du lịch thì sớm đã nghĩ tới vài nơi.
Đi tham quan ở nước ngoài, điều đó vô cùng bất khả thi vì ngôn ngữ bất đồng với nhau, nên nó sẽ là một phương án dự phòng của dự phòng.
Đi du lịch thì có lẽ cậu muốn nhắm tới những nơi có nhiều khu vui chơi hay danh lam thắng cảnh, hoặc là những vị trí bí ẩn, mặc dù cậu không thích mấy trò mạo hiểm lắm.
Còn có thể lựa chọn đi lên đảo mà, nhưng thời tiết thì không ủng hộ....
Viễn Phong bất ngờ hỏi cậu: "Tiểu Nguyên, nếu là em thì em muốn đi nơi nào ?"
"Hả.... Vâng...."
Tay chân luống cuống suýt làm rơi luôn bát đũa, cũng may là anh đã đỡ kịp thời.
Bị hỏi đột ngột như thế, cậu vẫn không quen.
"Em không thích đi du lịch với mọi người sao ?"
Cậu lắc đầu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-t2-nam-than-jg-da-cuoi-toi/3645028/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.