Tới tận buổi trưa họ mới tập luyện xong, lại không kịp ăn sáng nên giờ ai cũng đói tả lả mà điên cuồng chạy xuống dưới phòng bếp.
Họ vồ lấy thức ăn trên bàn ăn uống với khí thế không khác gì chúa sơn lâm đi săn mồi, cậu nay làm vị trí dự bị rất tận hưởng khoảng thời gian này bằng việc ngồi ưỡn trên ghế sofa, ăn vặt và uống coca.
Viễn Phong: "Không tập thì coi chừng lên cân đấy, giờ con trai cũng sợ không khác gì con gái đâu."
Cậu khinh ra mặt: "Cơ địa em không béo lên được, nói cách khác em chấp luôn nhiều loại đồ ăn nhiều dầu."
Viễn Phong: "...Biết vậy cũng không nên chủ quan, ăn nhiều cho cố rồi lại vào bệnh viện lần nữa không hay."
Nói xong anh lại ngồi xuống cạnh cậu, đang tra cứu gì đó với vẻ mặt nghiêm túc.
Đào Nguyên: "Có tin tức gì nóng đến nỗi phải cúi mặt như thế ?"
Viễn Phong: "Dù sao 3 ngày tiếp theo phải luyện tập, nhưng ít nhất anh định để dành một ngày nghỉ ngơi, có phải ít nhất có thưởng để cân đối lại ?"
Đào Nguyên: "Vậy em muốn đi công viên giải trí, anh nghĩ cả đội sẽ đi không ?"
Viễn Phong: "Anh cũng không biết, dù sao đều là anh bao hết, mấy đứa kia thì lát anh sẽ hỏi thử ý...."
Đào Nguyên: "Anh không cần phải hỏi ý kiến của người ta đâu, nhìn đằng sau đi ?"
Anh nghe theo lời cậu mà quay đầu về phía phòng bếp, mấy người kia sớm đã mặc trang phục ngày hè
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-t2-nam-than-jg-da-cuoi-toi/3644566/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.