Sáng ngày mới, Zino tưởng rằng mọi thứ đều sẽ là sự bình yên từ khi Viễn Phong tạm thời di cư sang biệt thự của vợ mình.
Nhưng thực tế đã tát cho vỡ mặt, khi cả phòng khách như chuồng lợn bị cuồng phong quét qua vậy.
Còn có những món đồ phải mất nhiều để sưu tầm và trang trí, cũng vỡ tan tành như tiền bạc đều rơi vào hố đen.
"Đứa nào làm vậy hả, cái bình hoa cổ tôi phải mất 300 triệu mới tậu về đây làm vỡ rồi !"
"Cái đĩa nhạc than của tôi, mỗi mảnh đều tan vỡ như dao vỡ sắt!"
"Còn cái TV hơn 30 củ của tôi....cũng nhòè luôn màn hình rồi....."
"Mấy đứa đâu hết rồi, mau vác cái mặt xuống đây ngay lập tức cho tôi !"
Nhưng người cần tìm nhất thì lại chẳng thấy, chỉ thấy mỗi Viễn Phong xuống nhà chuẩn bị đi đâu đó, còn tưởng gặp phải ma quỷ gì nên suýt lỡ tay ném luôn cả ví trên tay.
"Chào buổi sáng."
Zino chạy tới ôm lấy anh khóc lóc: "Có chuyện gì thế này, nhà chúng ta có trộm ư? Thế nào rồi, cần đi khám không, đứng yên đó để anh đây khám toàn thân."
Viễn Phong: "Nhà này nếu có trộm đột nhập thì sớm báo anh ngay lập tức rồi, không cần phức tạp hóa vấn đề này đâu."
"Vậy chuyện gì đã khiến cho căn phòng lại trở nên bừa bộn thế này, có biết không ?"
"Cái đó, chuyện cũng khá buồn cười..."
Giải thích một tràng sau đó lại nhanh chóng bỏ đi trước khi bị vạ lây, đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-t2-nam-than-jg-da-cuoi-toi/3644550/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.