Nửa tiếng sau, mọi người vẫn không thấy cậu quay lại đây, họ cũng cảm thấy có gì đó không đúng lắm.
Chỉ là gọi một cuộc thôi, nếu không phải bạn bè thân thiết thì không có gì phải mất tận từng đó thời gian.
Bản Triều: "Khoan đã, Tiểu Nguyên đâu, không phải là em ấy ra ngoài gọi điện thoại mà !"
Viễn Phong uống nước lạnh đáp: "Em ấy ra ngoài, đương nhiên chưa rời khỏi đây đâu, có biết đường nào mà đi bừa."
Liên Nam lo sót vó: "Nhưng thể này cũng không hay lắm, hay là để em ra ngoài xem trước, nếu không có em ấy ở sân trước thì có thể là ở sân sau....."
*Cốp cốp*
"Tiếng gì vậy, đâu phải là tiếng gõ cửa bình thường ?"
Liên Nam vội chạy ra xem, nhưng khi mở cửa thì đống hàng hóa nhỏ chất lên như núi đột ngột trở thành một cơn sóng lớn, đồ lần này tới lần khác khiến người ta không kịp trở tay, kết cục là đã bị vùi dập tận cùng.
"Cứu....cứu mạng, mạng tôi đang bị đe dọa bởi hàng hoá...."
"Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra ở bên ngoài vậy ?"
Ai cũng đều hốt hoảng ném một đống hộp hàng sang chỗ khác để cứu người, Viễn Phong đi tới mở cửa sổ ra kiểm tra thì cả núi hàng hoá đều đã lấp đầy cả sân trước.
Ngay cả anh phải nuốt nước bọt vì số lượng khủng này, tiền của anh không cần phải đoán rằng nó sẽ còn nguyện vẹn sau đó hay không.
"Anh bạn, hôm nay tôi săn được nhiều lắm, đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-t2-nam-than-jg-da-cuoi-toi/3644545/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.