Đúng 9 giờ sáng, mọi người đều ngồi ngẩn ngơ trước bàn ăn chứa đầy những món ăn tinh xảo lắn đầy nghệ thuật.
Nhưng họ vẫn không dám ăn.
Hàn Doanh: "Tiểu Nguyên, sáng nay em dậy lúc mấy giờ vậy ?"
Đào Nguyên: "Cái đó.....Lúc 10 giờ tối, có chút tin nóng, xem mãi thành ra em ngủ hơi trễ nên dậy muộn đấy. Lúc xuống bàn ăn thì đã có sẵn rồi, không phải em nấu trước đâu, đừng hiểu nhầm."
Liên Nam thay mặt đứng ra nói: "Biết mà, nhưng cũng không có kẻ nào điên rồ đến nối....."
"Mọi người không ăn sáng hả ?"
Cả năm người: "...Ực."
Viễn Phong lúc này mới tập gym xong đi xuống phòng bếp để lấy thức uống, phát hiện năm người kia vẫn chưa động đậy gì thức ăn trên bàn, liền nảy sinh một chút nghi ngờ về tay nấu ăn của bản thân.
Liên Nam cảm thấy trong miệng bỗng hóa thành sa mạc, những lời tiêu cực chưa kịp dứt ra thì sớm đã nuốt chặn ngay cổ họng rồi, mong là người ta chưa kịp nghe thấy.
Cậu khi biết ngay là do anh nấu nên không một chút do dự liền xơi miếng rau đầu tiên, tay nghề thì phải khỏi bàn cãi vì cậu đâu phải lần đầu nếm đồ anh nấu.
Mãn Hạnh: "Cậu xuống bếp nấu ? Cho tụi này ăn sáng hả ?"
Viễn Phong: "Nếu không muốn ăn thì đi úp mì mà ăn đi, có tấm lòng mà không nhận thì về sau đừng mong đợi...".
"Tụi này ăn liền, cậu tự xuống bếp thì dù có là độc tụi này cũng sẵn sàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-t2-nam-than-jg-da-cuoi-toi/3644544/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.