Lúc Niệm Ức bế Tô Đình xuống thì trời đã khuya. (1
Dường như Tô Đình rất mệt, cả người nhìn qua uể oải thiếu sức sống, đang yếu ớt tựa đầu vào vai người đàn ông.
Có người hầu chưa kịp cúi đầu xuống, vừa vặn nhìn thấy gương mặt mỹ nhân yếu đuối kia, không kịp phòng ngừa mà thất thần, đến khi bị ánh mắt lạnh băng của Niệm Ức nhìn chằm chằm, người hầu mới hốt hoảng cúi đầu xuống.
Đồng thời trong lòng cũng âm thầm quyết định sau này phải đối xử thật tốt với người phụ nữ này.
Niệm Ức từng bước bế người đến bàn ăn đã được hâm nóng không biết bao nhiêu lần trước đó.
Người trong lòng hắn đã đói đến mức một ngón tay cũng không muốn động, một cánh tay trắng ngần tùy ý rũ xuống, trên đó còn có... vài vết tích kì lạ, làm người khác nhìn vào đều suy nghĩ mơ màng.
Gương mặt Niệm Ức trầm xuống, nhìn lướt qua người hầu, thấy không ai nhìn thấy thì mới hòa hoãn một chút, nhưng vẫn đem tay cô ôm vào, che chắn kĩ càng.
Tô Đình cũng mặc kệ động tác của Niệm Ức, lúc này cô đang tự hoài nghi chính mình.
Cô... cô vậy mà lại làm loại chuyện này với người vừa mới gặp.
Người mới gặp lần đầu tiên!!!
Tô Đình khép mặt lại, một bộ chết không còn gì luyến tiếc.
Người đàn ông đương nhiên nhìn thấy vẻ mặt này của cô, vòng tay ôm người càng siết chặt hơn nữa, trực tiếp để người ngồi vào lòng hắn, bưng một chén cháo lên cẩn thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-quyen-2-xuyen-sach-cuu-vot-nam-phu-phan-dien/3675444/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.