Niệm Ức tách môi ra, chừa cho cô cơ hội thở: "Thở đi."
Tô Đình lúc này không có thời gian đọc nội tâm của hắn, chỉ có thể hít lấy hít để bầu không khí xung quanh.
Sau khi hơi thở đều hơn một chút, bóng dáng người đàn ông lại phủ xuống một lần nữa, ngậm lấy môi cô mà chơi đùa.
Nước bọt từ môi chảy xuống cổ, Niệm Ức cũng không buông bỏ mà theo đó hôn xuống, những nơi đi qua đều để lại dấu vết mờ ám.
Hôm nay, Tô Đình mặc một chiếc váy trễ vai, lộ ra xương quai xanh mê người, Niệm Ức đi xuống liền dừng lại ở nơi đó, hôn đi hôn lại rất nhiều lần, cả một vùng xương quai xanh đều là dấu hôn của hắn. (2
(Đình Đình ngoan quá, thơm quá, muốn.)
Nghe được câu này, sương mù trong mắt Tô Đình rút đi một chút, cô cố gắng dùng chút lý trí sót lại đẩy hắn ra:
"Được... được rồi."
Niệm Ức bị đẩy đi hơi bất mãn, ở trên môi cô cắn một cái, lại ở nơi mềm mại của cô bóp mấy cái, đến khi nghe tiếng kêu đau của cô, hắn mới miễn cưỡng dừng lại được, lấy áo khoác của mình khoác lên vai cô, một lần ngồi dậy, ôm người lên đùi mình. (1)
Tô Đình lúc này hận không thể biển mất ngay lập tức, cô... vậy mà lại suýt chút nữa....
Không dám nghĩ quá nhiều, Tô Đình chỉ dám úp mặt vào lồng ngực người đàn ông, không dám nhìn hắn nữa.
[Cô ấy đang xấu hổ sao? Đáng yêu quá, muốn cắn.)
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-quyen-2-xuyen-sach-cuu-vot-nam-phu-phan-dien/3675443/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.