Lúc hai người Tư Việt quay lại thì Niệm Ức và Tô Đình đã ở lớp rồi.
Tô Đình cười nhìn Tiểu Ngũ, sau đó để ý thấy trên môi hắn và môi cô có điểm giống nhau liền đứng hình.
Cả hai đều đỏ hơn bình thường thì phải.
Tô Đình nhìn qua Tư Việt bên cạnh, thấy hắn thần thái sáng láng, trong mắt không giấu được ý cười thì hiểu ra.
Hai người này... cuối cùng cũng đến với nhau rồi sao?
Nhìn mọi người ai nấy cũng đều vui vẻ tươi sáng, Tô Đình càng cảm thấy yên tâm.
Nhưng mà... nhìn người nào đó vì bị giận mà ngồi im thin thít bên cạnh, Tô Đình lại đau đầu.
Chuyện là... vừa rồi cô đã dặn dò là không được để lại dấu vết trên môi cô, nhưng hắn giây trước còn gật đầu đồng ý, giây sau đã cắn lên môi cô một cái, hậu quả là bây giờ Tô Đình không dám ngầng đầu nhiều, sợ bị mọi người nhìn ra cái gì.
Đối phương nói mà không giữ lời, Tô Đình quyết định giận không nói chuyện với hắn nữa.
Tuy nhiên, trạng thái này chỉ duy trì đến khi tiết học kết thúc mà thôi.
Tiếng chuông tan học vừa reo, Tô Đình đã thu gọn sách vở chuẩn bị về nhà, động tác vô cùng mau lẹ.
Nhưng có người còn nhanh hơn cô, dường như sợ cô bỏ về trước nên trước khi cô thu dọn xong, hắn đã đứng lên trước, chỉ chờ người vừa đi là hắn liền đi theo thôi.
Tô Đình mặc kệ người nào đó, tiếp tục thu dọn sách vở, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-quyen-2-xuyen-sach-cuu-vot-nam-phu-phan-dien/3584372/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.