Bầu không khí ngày càng nóng lên, Tô Đình cảm thấy toàn thân một chút sức lực cũng không còn, chỉ có thể dựa vào vòng tay của Niệm Ức để đứng vững.
Cô bị ép ngửa cổ đón nhận nụ hôn mãnh liệt của hắn, không thể phản kháng.
Tô Đình cảm thấy hơi ủy khuất, rốt cuộc tại sao lại đến bước này chứ?
Niệm Ức sắp phát điện rồi, hắn càng muốn nhiều hơn nữa, nhiều hơn nữa...
Có thể vì kiềm chế quá lâu, vậy nên lúc này người ở ngay trong lòng, hắn mới không nhịn được như vậy.
"Đình Đình... Đình Đình..."
Giọng nói trầm khàn quá mức, vừa thốt ra, Tô Đình đã run rẩy cả người.
Niệm Ức thoáng tách môi mình ra, kéo theo đó là một sợi chỉ bạc.
Tô Đình nhìn thấy, khuôn mặt liền giống như bị luộc chín, đỏ đến say lòng.
"Trả lời tôi, Tô Đình..."
"Em ở bên tôi, được không, hửm?"
Từ cuối còn cố tình kéo dài, như run rẩy lại như uy hiếp.
Tô Đình sắp không ổn rồi, bị người ta đè ở nhà vệ sinh hôn, còn bị tỏ tình bất ngờ như vậy, ai mà chịu được cơ chứ?
Cô không chịu được, mọi thứ quá gấp gáp, cô cần thời gian suy nghĩ.
Thở gấp một hồi, cô mới có thể ổn định, không dám nhìn vào đôi mắt sâu thẳm kia, cô khẽ nói nhỏ, giọng nói nghẹn ngào: "Niệm Ức... cậu bình tĩnh... tớ thấy chúng ta nên..." cần thêm thời gian.
Nhưng mà mấy chữ sau còn chưa thoát ra thì thiếu niên đã một lần nữa áp môi mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-quyen-2-xuyen-sach-cuu-vot-nam-phu-phan-dien/3584342/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.