Cô chợt nghĩ đến một khả năng. 
Đối với thế giới này, cô là một người ngoài, việc cô đến đây đã thay đổi quỹ đạo của thế giới, vậy nên... trái tim đau nhứt này của cô... là trừng phạt sao? 
Kiềm nén tiếng rên vì đau, cô lẳng lặng chờ đợi, chờ cho cơn đau qua đi. 
5 phút sau, trái tim dần dần không còn cảm giác đau đớn nữa. Nhưng bấy nhiêu thôi cũng đã gần như lấy đi toàn bộ sức lực của cô rồi. 
Chầm chậm rửa lại mặt, nhìn vào gương mặt tiều tùy trong gương, bỗng nhiên Tô Đình nở nụ cười. 
Muốn cô rời khỏi đây sao? Vậy thì cô càng phải nhanh chóng hoàn thành mọi chuyện mới được. 
Lúc sắp đi ra khòi phòng vệ sinh, bỗng nhiên một bàn tay xuất hiện từ phía sau, ôm cô vào lòng. 
Không phải Niệm Ức! 
Điều đầu tiên cô nghĩ đến là việc này, vậy nên nhanh chóng phản kháng, muốn thoát ra khỏi vòng tay khiến cô ghê tởm này. 
Người phía sau nhận ra động tác của cô, khẽ cười: "Ngoan nào, Đình Đình." 
Nghe thấy giọng nói này, Tô Đình gần như có thể nhận ra người này là ai. 
"Thịnh Triết." 
Người phía sau dường như càng cười tươi hơn, cưới đến cả lồng ngực run rẩy. 
Thịnh Triết siết chặt vòng eo của cô, hai chân đè lại chân cô, mũi lại như có như không hít lấy hít để cần cổ của cô. 
"Đình Đình nhận ra được anh, anh rất vui." 
Tô Đình nhận ra Thịnh Triết lúc này không bình thường, cô cố gắng giữ bình tĩnh: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-quyen-2-xuyen-sach-cuu-vot-nam-phu-phan-dien/3584340/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.