Nguyệt Cầm khinh thường xoay lưng về phía hắn, những ánh mắt gian tà như thế này nàng đã nhìn quen rồi.
Nàng khinh thường nhất là hạng người này, bề ngoài tỏ ra đạo mạo nhưng thực chất bên trong lại là loại người thối nát.
Thiên Hoa cùng Nguyệt Cầm trở về phòng của nàng, nàng bây giờ đang rất tò mò vì theo như tính cách của sư phụ nếu nàng bị thiệt thòi như thế sẽ không chịu để yên.
Về đến phòng nàng nhào vào lòng ôm lấy sư phụ giọng thỏ thẻ:
“Sao lần này người đi lâu vậy, người định ở lại đây với con bao nhiêu lâu, tại sao người lại không cho con từ chối thánh chỉ này?”.
Nguyệt Cầm cười dịu dàng lắc đầu nói:
"Sư phụ rất muốn bên cạnh con nhưng không thể được, con hãy tin ta, ta làm tất cả đều là muốn tốt cho con ".
Nguyệt Cầm trầm ngâm một chút rồi nói tiếp:
"Thánh chỉ đã ban ra rồi, con có muốn từ chối cũng khó, con có nhớ lời ta từng nói trước khi ta rời đi không, dù gì Dương Hạo Thiên và La Tường Vân cũng có công sinh ra con, thôi thì lần này con hãy trả nợ hết ân nghĩa sinh thành, sau này không ai nợ ai, đến lúc đó con cũng không cần phải áy náy ".
Thiên Hoa nghe sư phụ nói nàng thấy cũng đúng, nàng đã từng hi vọng để rồi thất vọng, mục đích lần trở về này cung vì thế, thôi thì một lần cho xong, nhưng như nhớ ra điều gì nàng lại nói:
"Nhưng con không muốn thành thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-ngon-tinh-hoa-than/3403702/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.