Quận chúa được nhũ mẫu bồng đi ngay trong ngày hôm đó, vì để tránh mệnh số nên Dương Ngạo Thiên bắt đưa nữ nhi đi thôn trang thật xa kinh thành.
Quận chúa được nuôi lớn cùng với những người sống trong thôn trang, ở đây mọi người đều rất hòa đồng và dễ mến biết hoàn cảnh của tiểu quận chúa mọi người đều yêu mến nàng hơn.
Nhũ mẫu cả đời phải xa rời con cái nên coi nàng như nữ nhi mà nuôi lớn.
Nàng càng lớn càng trở nên vô cùng đáng yêu, giữa trán nàng có một vết bớt hoa mẫu đơn rất nhỏ ai nhìn kĩ mới thấy được.
Tuy nhiên nhũ mẫu lại vô cùng thắc mắc trong lòng bởi vì nàng không có một đường nét nào giống với phụ mẫu ở kinh thành xa xôi kia.
Nghĩ đến cũng thật là bạc bẽo, phụ thân đã như thế nhưng người làm mẫu thân như La Tường Vân thật sự quá máu lạnh.
Vì sợ vương gia không vui, sợ nữ nhi khắc mệnh kia ảnh hưởng đến cuộc sống vinh hoa phú quý của ả mà ả không thèm đoái hoài gì đến quận chúa.
Không một lần hỏi han và gửi dù bất kỳ vật nhỏ gì đi chăng nữa, giống như nữ nhi này chưa từng tồn tại vậy.
Nàng cứ thế lớn lên, mọi người trong thôn trang không biết gọi nàng như thế nào ( vì nàng chưa được đặt tên) cho nên mọi người chỉ xưng hô với nàng là tiểu quận chúa.
Năm tiểu quận chúa lên năm tuổi, trong một lần vô tình đi chơi quá xa, nàng bị lạc vào trong rừng, tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-ngon-tinh-hoa-than/3403680/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.