Hai người cùng nhập phủ cách nhau một tháng nhưng vương gia lại say mê nhan sắc của nàng ta không ngó ngàng gì đến chính thê như nàng khiến cho người trong phủ không đặt vương phi như nàng vào trong mắt.
Cũng may chưa đầy một năm nàng mang thai khiến cho vương gia bắt đầu để ý đến nàng hơn, ai ngờ ả ta cũng không thua kém cùng lúc mang thai với nàng.
Ả càng ngày càng phách lối không coi vương phi như nàng ra gì, luôn tranh giành đồ an thai với nàng, vương gia biết nhưng cũng không can xử vào khiến cho nàng hận vô cùng.
Ai ngờ cùng lúc có thai vậy mà nàng lại hạ sinh tiểu quận vương trước còn nàng ta thì hẳn một tháng sau mới sinh.
Lời đồn trong vương phủ cũng là do nàng tạo nên, nàng muốn nàng ta phải thất sủng, vì cớ gì nàng ta chỉ là một trắc phi mà lại muốn ngang hàng với chính thê như nàng chứ.
La Tường Vân hành lễ với vương gia và vương phi bộ dạng nhìn vô cùng đáng thương khiến cho Dương Ngạo Thiên liền xao lòng.
Vương Phi thấy thế sợ Vương gia mềm lòng liền hỏi đạo sĩ:
"Vậy bây giờ có cách nào để giải hay không?".
Lúc này Vương gia chợt nhớ ra liền quay sang chờ câu trả lời của đạo sĩ:
Ông ta lim dim mắt rồi nói:
"Mệnh cách của quận chúa quá lớn không thể sống ở vương phủ bây giờ chỉ còn cách đưa đi xa như thế vương gia mới không bị sao?".
La Tường Vân mới đến đâu hiểu câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-ngon-tinh-hoa-than/3403679/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.