Trình Hâm nín khóc trong sự đe doạ của Mã Gia Kỳ, ngồi một góc ở sofa chờ anh hâm lại thức ăn. Bây giờ ngoài sự xấu hổ ra thì cậu chẳng còn nghĩ tới cái gì nữa. Ban nãy ở trước mặt người ta, không thèm suy nghĩ mà khóc lớn một trận. Càng nghĩ càng xấu hổ, cả người cậu nhanh chóng đỏ bừng lên.
"Vào ăn cơm." Mã Gia Kỳ đem thức ăn đặt lên bàn, tiện thể ngó nhìn đứa nhóc kia. Trình Hâm khẽ "ồ" một tiếng rồi lề mề đi vào bếp, anh đưa gì thì ăn nấy, cả buổi không dám ngẩng đầu nhìn, cũng không dám phát ra tiếng động.
Mã Gia Kỳ nhìn vẻ mặt kia của cậu làm tâm trạng trùng xuống, lặng lẽ gác đũa, nghiêm túc hỏi: "Không có gì muốn nói sao?" Trình Hâm giật mình khựng lại nhìn anh, mắt nhanh chóng đảo xuống dưới đất nghĩ nghĩ cái gì đó, xong lại lắc đầu rồi gật đầu loạn xạ.
"Chuyện đó, tôi cảm thấy bây giờ chưa thích hợp, em ngoan ngoãn nghiêm túc học tập đi."
Đây là ngầm từ chối cậu sao?! Trình Hâm tròn xoe mắt nhìn anh, cảm thấy hơi mất mác trong lòng, nhưng cậu lại im lặng không nói gì. Cả hai lại tiếp tục dùng bữa trong không khí nặng nề. Đến khi ăn xong, Trình Hâm ngồi ở ghế ngây ngốc suy nghĩ. Mã Gia Kỳ đi qua định trở về phòng mới bị cậu gọi lại.
"Đàn anh, em nghĩ kĩ rồi. Em không bỏ cuộc đâu! Anh đừng hòng trốn tránh!"
Nhìn đôi mắt tràn ngập ý chí quyết tâm đến rực lửa, Mã Gia Kỳ hơi bật cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-ky-ham-nuong-chieu-den-hu-hong/3594185/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.