Mã Gia Kỳ động tâm, ánh mắt dừng lại ở ngón tay trắng xinh của cậu, ngước lên lại bị khuôn mặt buồn bã của cậu, trông vừa đáng thương mà vừa buồn cười.
"Làm sao?"
Trình Hâm lén lút nhìn anh, sắc mặt nghiêm túc đến doạ người của anh làm cậu không khỏi bủn rủn chân tay, nhưng nhớ lại lời mà Giản Lâm đã nói, phải thật nhõng nhẽo, nhưng nhìn biểu cảm như muốn ăn thịt người của anh là cậu lại không làm nổi.
"Anh quan tâm tới em một chút không được sao?" Mã Gia Kỳ nhìn bộ dạng ngốc nghếch ngoan ngoãn của cậu, nổi hứng muốn trêu chọc thêm một chút nữa.
"Cho tôi một lí do hợp lí để quan tâm em đi?"
"Hả?! Em..cái đó..không..." Trình Hâm ngớ người, ấp úng đảo mắt một vòng vẫn không nghĩ ra được gì.
Nhìn biểu cảm lúng túng của cậu lại càng thêm đáng yêu. Mã Gia Kỳ lại tự nhiên mà xoa nhẹ đầu cậu, anh đứng dậy định đi ra ngoài thì bị cậu kéo lại, dùng sức hơi mạnh khiến Mã Gia Kỳ bất ngờ không kịp đề phòng mà ngã xuống giường, anh còn chưa kịp phản ứng lại đã bị cậu cúi đầu xuống hôn.
Ở môi xuất hiện một cảm giác mát lạnh mà mềm mại, Mã Gia Kỳ trợn mắt nhìn khuôn mặt cận kề của Trình Hâm. Trình Hâm chỉ đơn giản là áp môi mình lên môi anh, giây sau liền bật dậy, hai mắt tràn ngập sự hoảng hốt nhìn anh sau đó bỏ chạy khỏi phòng.
Mã Gia Kỳ mãi vẫn chưa tỉnh táo lại, hơi ấm vẫn còn vương trên môi. Tự nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-ky-ham-nuong-chieu-den-hu-hong/3594184/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.