Vương Nguyên ở lại chỗ của Vương Tuấn Khải qua đêm khiến Vương Kiến Quy nỗi giận đùng đùng nên chỉ mới 8 giờ sáng đã đưa người đền làm loạn. Di Tuệ và Nhạn Kiêu nhìn thấy Vương Kiến Quy đem người đến la lối om sòm còn muốn xông vào nhà bắt Vương Nguyên ra thì nhíu mày.
"Vương Tổng? Ông đây là muốn làm gì?" Di Tuệ nhìn ông nhíu mày hỏi.
Vương Kiến Quy biết người đứng trước mặt của mình chính là Thư Ký Di của Tập Đoàn Vương Thị thì có chút kinh ngạc, không ngờ đến được Vương Nguyên lại có quan hệ lớn đến như vậy.
"Thư Kí Di, con trai tôi ở bên trong. Nó đi một đêm không vê rồi tôi có chút lo lắng không biết thằng bé đã mạo phạm đến ai rồi mà lại giữ người?" Vương Kiến Quân nói.
"Vương Nguyên Thiếu Gia ở đây dùng bữa tối và kèm cháu của Kim Tổng học có chút trễ nên tôi mời Vương
Nguyên Thiếu Gia ở lại. Ông có ý kiến gì không? Hơn nữa ông đứng đây la lối, ảnh hưởng đến giấc ngủ của vị ở bên trong ông gánh nỗi cơm giận của người bên trong không?" Di Tuệ nhìn Vương Kiến Quy nhướn mày hỏi.
"Tôi quấy rầy rồi, nhờ Thư Ký Di nói với con trai tôi, buổi trưa nhớ về nhà dùng bữa."
Di Tuệ gật đầu Vương Kiến Quy cũng đem người đi.
Vương Tuấn Khải đứng trên cửa sổ phòng mình nhìn thấy Vương Kiến Quy đem người rời đi thì khẽ nhếch môi một cái sau đó kéo rèm cửa sổ lại mà đi đến bên giường. Vương Tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-khai-nguyen-thanh-xuan-ruc-ro-/3738784/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.