Vương Nguyên uống nước anh làm xong rồi vẫn tiếp tục quay ra giận dỗi anh làm Vương Tuấn Khải chỉ biết lắc đầu. Thôi thì đứa nhỏ nhà anh làm em bé không nên để bụng.
Lúc này, Vương Tuấn khải nhìn sang Vũ Phong nói.
"Mai cậu đến công ty làm việc sẵn đó thì lên kế hoạch giúp Gia Kỳ chuẩn bị lễ cưới đi."
"Vâng Thiếu Gia." Vũ Phong gật đầu nói.
"Được rồi, các cậu có thể về nghỉ ngơi." Vương Tuấn Khải nói.
Vũ Phong và Vong Phi nghe vậy cũng chạy đi, khi chạy đi còn không quên kéo theo Tiểu Thanh đi. Nhà lớn ở trung tâm là địa phận của Vương Tuấn Khải, sau khi dùng bữa tối xong nếu không có gì căn dặn thì sẽ phải đi hết không được làm phiền đến anh và cậu.
Sau khi mọi người đi hết rồi thì Vương Tuấn Khải mới nhìn đứa nhỏ trong lòng nói.
"Vẫn còn chưa hết giận? Vậy hôm nay anh ngủ ở thư phòng nhé?"
"Ai cho? Có giận cũng phải ôm em ngủ." Vương Nguyên ôm chặt lấy eo anh ngang ngược nói.
"Em đúng là thiếu dạy dỗ." Vương Tuấn Khải đánh lên mông cậu nói.
"Như vậy mà anh vẫn cưng chiều đấy thôi." Vương Nguyên cắn cắn lên cổ anh nói.
"Vậy thì hôm nay lại cưng chiều em vậy." Vương Tuấn Khải nói rồi liền bế cậu đi lên phòng
Vương Tuấn Khải đặt cậu xuống giường hôn nhẹ lên môi cậu một cái rồi cũng ôm cậu vào lòng dỗ dành.
"Ngủ đi, sức khỏe em vẫn chưa ổn hôm nay tha cho em."
Vương Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-khai-nguyen-bao-boi-cua-ong-trum/3679033/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.