Buổi tối, Vương Tuấn Khải đợi Vương Nguyên ngủ say rồi mới thay quần áo cùng Mã Gia Kỳ đi đến gặp Nhạc Quân. Lúc Mã Gia Kỳ và Vương Tuấn Khải đến nơi thì đã xác của quân bộ nằm rãi rác gần đó, tất cả đều đã bị giết chết.
Vương Tuấn Khải nhíu mày liếc mắt nhìn xung quanh một lượt, vừa nhìn thấy bóng người ngồi gục ở phía sau một gốc cây cổ thụ lớn liền đi đến. Vương Tuấn Khải liếc mắt nhìn thấy người trước mặt là Nhạc Quân còn bị trúng một viên đạn ở ngay bụng thì nhíu mày.
Vương Tuấn Khải ngồi xuống kiểm tra xem người đã chết chưa, phát hiện Nhạc Quân còn thở liền đứng lên nói.
"Vẫn chưa chết, Gia Kỳ đưa cậu ta đến Bệnh Viện của Lý Gia đi. Gọi cho Thiên Trạch đến xử lý vết thương cho cậu ta đi."
Mã Gia Kỳ gật đầu rồi đỡ Nhạc Quân về phía xe của bọn họ, Vương Tuấn Khải không muốn bản thân mình dính máu của người khác vào người nên cũng đành lái xe thay cho Mã Gia Kỳ.
Với tốc độ lái xe của Vương Tuấn Khải thì không đến 20 phút bọn họ đã có mặt ở Bệnh Viện của Lý Gia rồi. Lúc Vương Tuấn Khải đến bệnh viện thì mọi thứ đã được Lý Thiên Trạch chuẩn bị sẵn, người vừa đến đã được đẩy vào phòng phấu thuật.
Ngồi trước cửa phòng phẩu thuật, Vương Tuấn Khải nhìn chăm chăm vào cửa phòng phầu thuật nói.
"Tên quân nhân chết bầm kia là đắt tội ai lại bị người ta ám sát như vậy chứ?"
"Anh có cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-khai-nguyen-bao-boi-cua-ong-trum/3646524/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.