Chương trước
Chương sau
Ngày diễn ra lễ cưới, Vương Nguyên từ sáng sớm đã phải thức dậy chuẩn bị. Vương Tuấn Khải lo lắng cho sức khỏe của cậu nên cứ hỏi đi hỏi lại có mệt không.

"Bảo bối, em có mệt không? Nếu mệt thì ngủ chút đi khi nào khách đến rồi anh gọi em thức dậy." Vương Tuấn Khải ôn nhu hỏi cậu."Em không sao thật mà, anh xem em rất khỏe." Vương Nguyên nói.

"Được rồi, vậy em ngồi đây nhé anh ra ngoài với Thiên Tỉ một chút Duệ sẽ vào đây với em." Vương Tuấn Khải hôn lên trán cậu nói rồi cũng rời đi.

Vương Tuấn Khải ra khỏi phòng chờ nhà hàng của Tống Thị. Anh nhìn khách mời đã đến gần đủ thì cũng nói nhỏ với Thiên Tỉ.

"Chuẩn bị bắt đầu đi, xong sớm để Nguyên Nguyên còn nghỉ ngơi."

"Được, để em gọi Duệ vào." Dịch Dương Thiên Tỉ gật đầu nói.

Vương Tuấn Khải gật đầu, Dịch Dương Thiên Tỉ cũng rời đi. Vương Tuấn Khải nhìn hội trường lớn này thấy thấp thoáng người của Wang Tộc và Đinh Gia thì nhếch môi cười, anh nghĩ quả thật không sai mà.

Lễ cưới được tiến hành, Vương Tuấn Khải đứng ở trên sân khấu nhìn về phía cửa chính đang đóng chặt kia mà chờ đợi. Cánh cửa mở ra, Vương Duệ đỡ tay Vương Nguyên chậm chậm đi vào bên trong tiến đến bên cạnh Vương Tuấn Khải rồi trao cậu lại cho anh.

"Anh Tuấn Khải, mặc dù em biết là dư thừa nhưng bảo vệ tốt cho Nguyên Nguyên nhé." Vương Duệ nói.

"Yên tâm, đời này của anh sẽ dùng cả mạng sống để bảo vệ Nguyên Nguyên" Vương Tuấn Khải nhìn Vương Nguyên mỉm cười.



Vương Duệ nghe anh nói vậy cũng đi xuống khỏi sân khấu để cho anh và cậu thực hiện lễ cưới. Vương Tuấn Khải và Vương Nguyên thực hiện lễ cưới xong thì anh đưa cậu vào phòng nghỉ ngơi trước, anh giao cậu lại cho Vương Duệ và Thiên Tỉ bảo vệ. Vương Tuấn Khải hôm nay không tiếp rượu bất cứ ai cả, cũng chẳng thèm giao du với ai cả mà chỉ đứng một góc quan sát tình hình.Đứng được một lúc thì Vương Tần đi đến, ông nhìn Vương Tuấn Khải nói.

"Tuấn Khải, ta có chuyện cần nói với cháu.

"Ông nói đi" Vương Tuấn Khải nói.

"Chuyện lần trước cháu nói ta thật sự không biết nên giải thích với cháu như thế nào nữa. Nhưng nếu cháu biết hết mọi việc rồi thì tha thứ cho mọi người được không, quay trở lại Vương Gia tiếp quản gia tộc đi." Vương Tần âm trầm nói.

Vương Tuấn Khải nhíu mày, anh nhận ra lời nói của Vương Tần có gì đó không đúng nhưng hiện tại thông tin mà anh đang nắm quá ít không thể phản biện hoặc hỏi ngược lại được, nếu không sẽ để họ nắm được thóp anh.

"Ông nghĩ còn cơ hội sao? Hoa Hồng Sắc đã được họ cấy vào trong cơ thể của Nguyên Nguyên rồi. Ông nghĩ thế nào mà đến đây bảo cháu tha thứ cho bọn họ mà quay về tiếp quản gia tộc?" Vương Tuấn Khải cười khinh bỉ nói.

"Tuấn Khải, chuyện cũng đã lỡ rồi cũng không thể cứu vãn được tình hình mà cháu. Buông bỏ thù hận mà quay về đi."

"4 năm mất đi đôi chân là quá đủ rồi ông nội ạ. Đừng trách cháu, ngày trước cháu đã từng nói qua với mọi người rồi đừng động vào giới hạn của cháu. Như ông đã nói đấy thôi, chuyện cũng đã xảy ra rồi." Vương Tuấn Khải nói.

Vương Tần nhìn Vương Tuấn Khải không chút thỏa hiệp thì cũng thở dài rời đi. Vương Tuấn Khải nhìn Vương Tần rời đi thì nhíu mày, vậy thì Vương Gia còn một bí mất nữa, chuyện huyết thống của anh chắc chắn đang có vấn đề.

Sau khi Vương Tần rời đi thì không lâu sau Mã Gia Kỳ đã đến. Mã Gia Kỳ thì thầm vào tai Vương Tuấn Khải gì đó rồi cũng rời khỏi. Đinh Trân Lam và Jon Wang ngồi ở phía bên dưới nhìn thấy Vương Tuấn Khải có qua lại với Hắc Đạo thì cũng nhíu mày, họ nhận ra Mã Gia Kỳ. Vào đêm hôm đó người đi cùng với Karry là Mã Gia Kỳ, nhưng vừa rồi Mã Gia Kỳ là đang nói chuyện gì với Vương Tuấn Khải chứ?



Vương Tuấn Khải khẽ liếc mắt nhìn Đinh Trân Lam và Jon Wang trong góc, ánh mắt vừa nhìn thấy họ đã lập tức nhếch môi cười. Chuyện này là anh cố ý để họ thấy được.

Lễ cưới kết thúc, Mã Gia Kỳ đã xử gọn hết tất cả ám vệ mà Tổ Chức X phải đến bảo vệ Đinh Trình Hâm. Ngay cả ám vệ mà Tổ Chức X phái đến bảo vệ Vương Tuấn Khải cũng đã bị thủ tiêu.

"Gửi người đến Wang Tộc đi, Gia Kỳ để lại lời nhắn cho bọn họ như chúng ta đã nói" Vương Tuấn Khải khẽ nhếch môi nói.

"Được, chuyện còn lại em sẽ xử lý. Anh và anh dâu nghỉ ngơi đi." Mã Gia Kỳ nói.

"Không vội, Thiên Tỉ đến chỗ của Thiên Trạch bảo nó làm giám định ADN của anh và Trình Hâm. Sau đó lại làm giám định ADN của bọn anh và Vương Gia." Vương Tuấn Khải nói.

"Được." Dịch Dương Thiên Tỉ tuy không hiểu ý của Vương Tuấn Khải nhưng vẫn là phải nghe lệnh trước đã.

"Tiếp tục điều tra về Vương Gia và Đinh Gia ngay cả Wang Tộc cũng không được bỏ sót. Lúc nãy ông nội đến nói chuyện với anh, anh nghĩ chúng ta điều tra bấy nhiêu thôi chính là không đủ." Vương Tuấn Khải nói.

"Em hiểu rồi, yên tâm bọn em sẽ dốc hết sức làm việc" Dịch Dương Thiên Tỉ nói.

"Được rồi, nói Văn Gia cho người lên thức ăn đi hôm nay chúng ta ăn mừng một chút. Thiên Tỉ em gọi cho cả Dật và Trạch cùng đến đi anh đi gọi Nguyên Nguyên." Vương Tuấn Khải nói, dù gì hôm nay cũng là ngày vui mà.

Dịch Dương Thiên Tỉ gật đầu rồi cũng rời đi, Vương Tuấn Khải cũng rời đi vào phòng chờ gọi Vương Nguyên đi dùng bữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.