Vương Tuấn Khải đưa Vương Nguyên về đến Nguyệt Thự thì bế cậu lên phòng cho cậu tắm rửa, thay thuốc trước rồi mới cùng cậu dùng cơm.
Vương Tuấn Khải nhìn mấy vết thương trên người Vương Nguyên đã bắt đầu lành lặn lại rồi thì cũng yên tâm.
"Những vết thương này đều đang lành rồi, có ngứa cũng đừng gãi để nó có sẹo đấy biết chưa?" Vương Tuấn Khải vừa mặt áo lại cho cậu vừa nói.
"Biết rồi mà." Vương Nguyên bỉu môi nói.
Vương Tuấn Khải mặc áo lại cho cậu xong rồi thì cũng đỡ cậu xuống nhà dùng bữa tối. Sau khi anh và cậu dùng bữa xong thì cũng ra sofa ngồi. Vương Nguyên nằm trên đùi anh ăn hoa quả xem tivi, còn Vương Tuấn Khải thì giải quyết việc của Hắc Bang.
Hiện tại Vương Nguyên đã trúng độc rồi Vương Tuấn Khải cũng lười quản chuyện của Vương Gia nữa. Hơn nữa mọi chuyện còn đang mơ hồ nên anh cần phải điều tra thêm rồi mới tính tiếp được.
"Khải." Vương Nguyên đang xem tivi thì đột nhiên ngước mặt lên gọi Vương Tuấn Khải.
Động tác làm việc của Vương Tuấn Khải dừng lại, anh nhìn xuống Vương Nguyên ôn nhu lên tiếng.
"Hửm?"
"Em không muốn ở nhà một mình, ngày mai anh đi làm thì mang em theo nữa có được không?"
Vương Tuấn Khải nhìn cậu một lúc thì gật đầu đồng ý. Không phải anh không biết Vương Nguyên đang nghĩ cái gì. Cậu là đang sợ, sợ anh không có thuốc giải, sợ cậu sẽ chết đi nên cậu muốn dùng thời gian còn lại để ở cạnh anh.
"Đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-khai-nguyen-bao-boi-cua-ong-trum/3617148/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.