Hôm sau, chỉ mới 7 giờ sáng Kiều Lục Hi đã đến Vương Tộc nói muốn gặp mặt Vương Nguyên. Vương Duệ ngồi ở sofa nhìn lên căn phòng còn đang đóng kính cửa ở trên lầu kia thì cũng dặn dò xuống.
“Để bà ta vào phòng khách ở ngoài ngồi đợi đi, bảo bối cùng anh Tuấn Khải vẫn còn ngủ.”
Vệ sĩ nhận lệnh của Vương Duệ cũng chạy đi làm việc, chỉ là sáng sớm vừa mới mở mắt Kiều Lục Hi đã đến tìm Vương Nguyên rồi thật là phiền phức.
Vương Duệ ngồi ở sofa đọc báo đến 9 giờ hơn thì Vương Tuấn Khải ở trên phòng mới bế Vương Nguyên chậm rãi đi xuống. Vương Duệ nhìn cổ của Vương Nguyên ẩn hiện dấu hôn ngân xanh đỏ, cộng với việc cậu không đi được cả người mất hết sức lực liền biết hôm qua hai người xảy ra chuyện gì.
Vương Tuấn Khải bế Vương Nguyên vào trong nhà ăn, người làm trong nhà cũng nhanh chóng dọn đồ ăn lên nhưng hôm nay Vương Nguyên không nuốt nỗi mấy món kia đâu nên đành phải ăn cháu thịt bằm thôi.
Vương Tuấn Khải múc cháo thổi nguội rồi mới chậm rãi đút Vương Nguyên ăn.
“Nào, ăn cẩn thận chút. Sau khi ăn xong anh đưa em ra vườn nằm nghỉ ngơi một chút cho tốt.”
Vương Nguyên gật đầu, cậu hôm nay không nói nỗi nữa đâu. Đều tại Vương Tuấn Khải, hôm qua mạnh bạo như vậy hại cậu phải nức nở khóc lóc van xin anh dừng lại cả đêm, kết quả người đàn ông này tràn đầy tinh khí quật cậu ở trên giường đến tận 5 giờ sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-khai-nguyen-bao-boi-cua-ong-trum/3573586/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.