15 giờ chiều, Lý Thiên Trạch vẫn như cũ đến trị liệu chân cho Vương Tuấn Khải. Có điều lần này là Ngao Tử Dật đưa Lý Thiên Trạch đến rồi rời đi chứ không phải là Lý Thiên Trạch tự mình lái xe đến.
Lý Thiên Trạch đi vào hậu viện của Vương Tuấn Khải, vừa vào đã thấy Vương Tuấn Khải đang ngồi ở sofa đọc báo. Trên đùi anh là cái đầu nhỏ của Vương Nguyên, cậu đang ngủ.
Lý Thiên Trạch đi vào sofa ngồi, Vương Tuấn Khải cũng bỏ tờ báo trên tay xuống nhìn Lý Thiên Trạch nhếch môi.
“Đúng giờ nhỉ?”
“Hừ, hôm qua em xém chút đã chết dưới tay của Kiều Lục Hi đó. Anh nói quả thật không sai, em đúng là lơ là địch rồi.” Lý Thiên Trạch không nhanh không chậm nói.
Vương Tuấn Khải nhíu mày, Kiều Lục Hi lại dám ra tay thật?
“Như thế nào?” Vương Tuấn Khải hỏi.
“Em cứ nghĩ bà ta sẽ thuê người xử gọn em, em thật không ngờ đến việc bà ta cắt phanh xe em. Cũng may em thân thủ tốt nếu không thì bây giờ chắc đã làm quỷ rồi.” Lý Thiên Trạch nói.
“Về sau nhớ cẩn thận đừng khinh địch. Kiều Lục Hi này mưu kế đa đoan muốn kéo bà ta vào tròng tuy dễ nhưng cũng chưa chắc sẽ thuận lợi.”
“Em biết rồi về sau sẽ chú ý.”
“Ừm, chuyện anh kêu điều tra về Vương Gia đã có kết quả chưa?”
“Vẫn chưa. Diệu Văn vẫn đang cố gắng xâm nhập vào hệ thống của Vương Gia. Chỉ là gần đây khi Diệu Văn vừa vào đã bị hất văng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-khai-nguyen-bao-boi-cua-ong-trum/3573572/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.