Diệp Mạn Lâm khiếp sợ nhìn Lục Quân Lễ.
“Thêm nữa, khi vừa khám nghiệm thi thể, vì có nhiều người có mặt, vì cẩn thận nên tôi đã không nói với cô. Da đầu của hai t.h.i t.h.ể đều có sẹo, mặc dù đã lành, nhưng có thể thấy là sẹo bỏng, rất giống với vết thương của cô bây giờ.”
Hai nạn nhân giống như cô, đều đã bị sét đánh!?
Cùng một cánh tay tiêm, cùng bị sét đánh…
Mặc dù cảm thấy có chút khó tin, nhưng hoàn toàn có thể giải thích mọi chuyện đã xảy ra trước đó. Giáo phái Hai mươi bốn thật sự tồn tại, Lý Thu Mai đột nhiên ra tay với cô, chính là vì cô trải qua ‘thiên lôi kiếp’ mà sống sót, là một trường hợp đặc biệt của cơ thể người, có thể trong đầu cô có thứ mà bọn họ đang tìm kiếm.
“Nếu độc tố trong m.á.u của hai nạn nhân đều được xác nhận là độc tố rắn, thì cách nói của tôi hoàn toàn có thể được xác thực.”
Lục Quân Lễ nói với Diệp Mạn Lâm, anh đã bảo cấp dưới lấy mẫu m.á.u của nạn nhân để thử nghiệm trên chuột bạch. Nếu trong m.á.u thực sự có độc tố rắn, có thể nhanh chóng nhìn thấy triệu chứng từ chuột bạch.
Diệp Mạn Lâm gật đầu, cùng Lục Quân Lễ đến tòa nhà thí nghiệm của bệnh viện để xem kết quả.
Tòa nhà thí nghiệm nằm ở phía cuối của bệnh viện, là một tòa nhà gạch đỏ hai tầng tách biệt. Khi hai người đi qua, trên đường không có ai. Ánh hoàng hôn chiếu lên mặt Lục Quân Lễ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dan-quoc-tat-ca-phan-dien-deu-so-co-khoc/3688155/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.