Vừa vào cửa, Hồ Mạn Mạn đã hỏi: “Có áo may sẵn không?”
Nhân viên bán hàng đứng sững lại, mất một lúc mới đáp: “Trong tủ kính có, còn có, còn có ở đây nữa…”
“Được, cảm ơn.” Hồ Mạn Mạn bắt đầu nghiêm túc chọn áo.
Trong giấc mơ, mợ ba của nhà họ Thẩm từng là một ngôi sao điện ảnh, năm xưa là biểu tượng thời trang của Thượng Hải, từ đó cô cũng học hỏi được nhiều. Có một thời gian mợ ba rất vui, còn gọi cô đến thử đồ cũ, chỉ cần là đẹp thì tất cả đều tặng cho cô.
Thời lúc nhất thời mắt nhìn của cô cũng cao hơn, nhìn một hàng áo trên giá, nhưng vẫn không chọn được cái nào.
“Cái này đẹp này,” Hồ Oánh Oánh chỉ vào một chiếc sườn xám, chất liệu lụa sáng bạc, trên vai điểm xuyết hai chùm lông vũ màu hồng trắng, “Thật là mới mẻ.”
Điều quan trọng là trên nhãn giá ghi giảm giá, cũng coi như là đồ đẹp giá rẻ.
Hồ Mạn Mạn không do dự mà từ chối: “Không đẹp, giống như vũ nữ.”
Mợ ba đã nói, áo sườn xám quý ở sự đơn giản, làm nổi bật đường cong của phụ nữ, hai chùm lông vũ trên vai ngược lại thì không đẹp.
“Vậy, cái này thì sao?”
Hồ Oánh Oánh lại chọn một bộ âu phục, màu đỏ tươi mà ngày thường chị ấy yêu thích, chất liệu lụa sáng bóng, váy phồng lên, cũng có vài phần đặc sắc.
“Không cần.”
Hồ Mạn Mạn lắc đầu, mợ ba nói cô có sắc đẹp tự nhiên, không nên ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dan-quoc-nu-phu-em-that-quyen-ru/3704352/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.