"Tới cũng nhanh đó" Tưởng Huy Âm nhìn cậu đang đứng đối diện
Ngay khi nhận được tin nhắn từ một số điện thoại lạ, cậu đã không nghĩ ngợi gì mà lập tức đến đây theo địa chỉ được gửi trong điện thoại
Khi cậu đến nơi này mới phát hiện nơi này là một ngôi nhà đã bị bỏ hoang từ lâu, khắp nơi vắng vẻ không một bóng người, hay là một ngôi nhà ở gần đây cũng không nhìn thấy, thật sự là một nơi hoang vu.
"Cô muốn gì? chỉ cần cô thả đứa trẻ đó ra cái gì tôi cũng có thể đồng ý với cổ" cậu nhìn Thụy Vũ đang ở trong tay cô ta trong lòng nôn nóng nói
"Nó có vẻ rất quan trọng với mày nhỉ, tạo muốn biết nó quan trọng với mày đến mức nào" nói rồi cô ta ném con dao xuống đất sau đó đá con dao về hướng cậu
"Nhặt con dao lên sau đó tự tay rạch gương mặt hiện tại của mày, nếu mày làm được tao sẽ suy nghĩ mà thả nó ra" Tưởng Huy Âm thật sự muốn hủy hoại gương mặt của cậu từ lâu, gương mặt quá đỗi xinh đẹp khiến người khác không khỏi đố kỵ, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy cậu cô ta đã có suy nghĩ này chỉ là chưa có cơ hội ra tay
Cậu nhìn con dao dưới đất, cậu cúi người xuống cầm con dao lên, không một chút do dự nói "chỉ cần cô thả Thụy Vũ ra tôi sẽ làm như lời cô nói"
Thứ cậu quan tâm hiện tại đó là Thụy Vũ, Thụy Vũ hiện tại đang bị bệnh sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-troi-buoc/3586816/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.