"Chú Cố sao bây giờ papa vẫn còn chưa về?" Thụy Vũ ngồi trên sofa nhìn giáo sư Cố đang ngồi bên cạnh
"Chắc papa cháu có chút việc bận, có lẽ cũng sắp về rồi, hay cháu vào phòng ngủ trước, nếu không papa cháu sẽ lo lắng, hơn nữa sáng mai thức dậy có lẽ cháu sẽ nhìn thấy papa cháu" giáo sư Cố nhìn Thụy Vũ cố gắng an ủi nói
Thụy Vũ suy nghĩ một chút sau đó bước xuống sofa đi về hướng phòng, giáo sư Cố nhìn Thụy Vũ đi về hướng thì thở phào nhẹ nhõm.
cuối cùng cũng chịu về phòng ngủ, nhưng Tư Niệm cậu ấy đã đi đâu sao bây giờ vẫn chưa thấy về, thật đáng lo
Bên trong căn phòng rộng lớn và xa hoa, những món đồ trang trí đắt đỏ nay đã nằm dưới sàn trong tình trạng vỡ nát, căn phòng hiện tại như một mớ hỗn độn, mùi pheromone nồng đậm lan tỏa khắp căn phòng đang dần nhạt đi
Chỉ cần nhìn thôi cũng đủ hiểu căn phòng này vừa xảy ra những chuyện gì
Cậu nằm trên chiếc giường rộng lớn, trong tình trạng cơ thể không một mảnh vải che thân và đang hôn mê bất tỉnh, cơ thể đầy rấy những dấu vết ám muội
cánh cửa phòng tắm được mở ra, hẳn từ bên trong bước ra ngoài, đi đến bên giường ngồi xuống
Đưa tay lên chạm nhẹ vào má cậu, lúc này hắn mới phát hiện so với 5 năm trước cậu thật sự đã gầy đi rất nhiều, làn da trắng như tuyết nay đã có ngã màu, gương mặt còn mang theo chút dáng vẻ tiều tụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-troi-buoc/3586810/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.