vài ngày sau
Cậu đang trên đường từ siêu thị trở về nhà thì trời bất chợt đổ mưa, cậu chạy vội tìm một nơi trú mưa
điện thoại cậu bỗng run lên, cậu nhìn vào màn hình điện thoại sau đó nhận cuộc gọi đưa lên tai, người vừa gọi đến là giáo sư Cố, cậu ta gọi đến muốn nói với cậu là Thụy Vũ đang ở nhà cùng với cậu ta nên muốn báo với cậu một tiếng để cậu bớt lo lắng
cơn mưa bắt đầu trở nên nặng hạt hơn, từng cơn gió thổi qua khiến cậu khẽ run, cậu đang nói chuyện điện thoại thì nhìn thấy một thân ảnh, tay cầm chiếc ô không biết xuất hiện từ khi nào đang đứng trước mặt cậu
Tiếng sấm chớp đột ngột vang lên thật to, giống như nội tâm của cậu lúc này vậy, cậu chấn kinh gương mặt khẽ biến sắc khi nhìn thấy gương mặt quen thuộc trước mặt, tay đang cầm điện thoại cũng vô thức mà rơi xuống đất
Cậu vội vàng nhấc chân lên bỏ chạy khỏi người trước mặt này, nhưng không may cổ tay đã bị người đối diện nhanh tay nắm lấy kéo ngược trở lại
“Tư Niệm cuối cùng cũng tìm thấy em” hắn ôm chặt lấy cậu nói
Giọng nói trầm thấp không chút độ ấm và gương mặt lạnh băng và điển trai của hắn, dù cho có biến thành tro cậu cũng không thể nào quên nổi, ngay khi nhìn thấy hắn những ký ức đau khổ kia lại một lần nữa xuất hiện trong tâm trí cậu, những vết thương vốn đã được che giấu rất kỹ sau vỏ bọc cứng cáp, nay bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-troi-buoc/3586809/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.