Tô An ngồi trên giường, đôi mắt đỏ hoe từ những giọt nước mắt chưa khô, trong lòng ngổn ngang cảm xúc. Trái tim cậu vừa bị tổn thương nặng nề, và giờ đây sự sợ hãi đang lan tràn trong cơ thể cậu như một cơn bão không thể ngăn cản. Cậu không thể hiểu nổi vì sao Cố Thượng Phong lại hành xử như vậy. Gương mặt của hắn giống hệt Cố Thượng Lâm, người cậu đã yêu, nhưng tính cách, hành động lại tàn nhẫn và đầy căm phẫn.
Cánh cửa phòng khép lại với tiếng động lớn, khiến Tô An giật mình. Cố Thượng Phong đứng đó, ánh mắt sắc lạnh như lưỡi dao xuyên thăng vào cậu. Hắn tiến đến gần giường, từng bước chân của hắn làm căn phòng nhỏ bé như hẹp lại, khiến Tô An cảm thấy ngột ngạt đến không thở nổi.
Cố Thượng Phong cười nhạt, một nụ cười tràn đầy khinh miệt, không chút cảm xúc ấm áp nào. Hắn cúi xuống, tóm lấy cổ tay Tô An, kéo mạnh khiến cậu ngã xuống giường. Cả người Tô An run rẩy, nhưng cậu không dám phản kháng. Cảm giác bất lực và sợ hãi xâm chiếm toàn bộ cơ thể
"Đừng gọi tên khốn đó nữa!" Cố Thượng Phong gẵn giọng, gần như gầm lên. Hắn ngồi lên người Tô An, ép cậu vào chiếc giường lạnh lẽo, đôi mắt hắn ánh lên sự giận dữ không thể che giấu.
Tô An cố gắng kháng cự, đôi bàn tay yếu ớt của cậu đấy ngược lại lồng ngực của Cố Thượng Phong, nhưng mọi nỗ lực dường như vô ích trước sức mạnh của hắn. Nước mắt cậu lặng lẽ rơi, lòng cậu quặn thắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-phuc-cua-ke-ngoc/3680114/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.