Cũng vừa lúc đó bên ngoài có tiếng gõ cửa.
Cốc! Cốc!
Cố Thượng Lâm: "Vào đi."
Thập Ninh: "Giám Đốc, đây là phần cơm và trái cây ngài đã gọi tôi đi mua."
Cố Thượng Lâm: "Đặt lên bàn rồi ra ngoài đi."
Lúc này Thập Ninh mới để ý đến người thiếu niên đang ngồi trong lòng Cố Thượng Lâm. Thiếu niên ấy có một mái tóc màu nâu giúp tôn lên làng da trắng mịn màng của mình. Đôi mắt màu xanh lam lấp lánh như màu lục bích, đôi mắt như đá quý to tròn. Người thì nhỏ con, tưởng chừng chỉ cần hơi động mạnh một tí thì xương cậu liền có thể vỡ vụn. Nhưng chung quy lại, cậu có thể nói là mỹ nhân, à không là một đại mỹ nhân.
Thập Ninh: *Xinh đẹp như vậy, quả là Nhị Thiếu Phu Nhân...*
Đáy mắt Thập Ninh thoáng tia ghen tị nhìn chằm chằm vào Tô An. Nhưng rất nhanh đã không còn nữa. Y vui vẻ nhìn cậu, cúi đầu rồi rời đi.
Tay Y hơi siết chặt, như thể lòng ghen tị đã chạm đến đỉnh điểm. Nhưng theo Cố Thượng Lâm và Cố Thượng Phong lâu như vậy, Y cũng giỏi nhất là che giấu cảm xúc. 2°
Trả lại căn phòng yên tĩnh cho Cố Thượng Lâm và Tô An. Cậu đang nhìn chẳm chẳm vào bịch đồ ăn một cách thèm thuồng. Mùi thơm từ chiếc bàn phía xa đã dần lan tỏa khắp căn phòng. Mặc dù rất muốn phóng đến đó ngay lập tức nhưng Tô An vẫn ngoan ngoãn ngồi xếp chân trên đùi hắn chờ được cho phép.
Cố Thượng Lâm: *Bé yêu ngoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-phuc-cua-ke-ngoc/3672097/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.