Tô An đưa bé cún trong tay cho người hầu nữ xong, liền ngoan ngoãn đi tới chỗ Cố Thượng Lâm. Hắn cũng tự nhiên nắm lấy tay cậu. Mười ngón tay đan nhau chặt chẽ như không thứ gì có thể phá vỡ mối liên kết này.
Ra đến sảnh chính, Cố Thượng Lâm liền nghe thấy tiếng khóc lóc chói tai.
Cố Thượng Lâm: *Có vẻ như kiếm được người chống lưng rồi.*
Mộng Yên: "Huhu...chồng à, anh xem, em cũng chỉ là muốn quan tâm nó một chút mà nó đã nỡ tát em một cái."
Tô An nhìn thấy một người đàn ông trồng đứng tuổi. Tóc đã có dấu hiệu bạc phơ. Đôi mày cau lại có vẻ không được thân thiện cho lắm. Ông ta đang ra sức dỗ dành người phụ nữ trong lòng.
Khi vừa nhìn thấy Cố Thượng Lâm, Mộng Yên thoáng nở một nụ cười. Ả bắt đầu rên khóc to hơn. Trên mặt giờ đây
lai xuat hien tia buon ba, uat uc.
Mộng Yên: "Chồng ...hức có phải Tiểu Phong, nó không thích em không? Nếu vậy hay để mẹ con em dọn đi đi...".
Cố Vũ (Alpha) - cha ruột: "Ngoan đừng khóc, tôi làm chủ cho em."
Cố Thượng Lâm: "Bẩn mắt thật đấy."
Cố Vũ: "Mày! Cái thẳng nghiệt chủng này. Hôm nay tao phải đánh chết mày!"
Mộng Yên nghe vậy hận không thể vui vẻ ra mặt. Ả lại cố rặn nước mặt, tủi thân mà lên tiếng.
Mông Yên: "Chồng à...Anh đừng trách Tiểu Phong, nó cũng còn nhỏ chưa hiểu chuyện."
Cố Vũ liếc mắt sang nhìn Tô An, ông ta thấy cậu đang sợ hãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-phuc-cua-ke-ngoc/3672084/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.