Mộng Yên nhịn lại cơn tức giận, ả dịu giọng, vờ như tươi cười.
Mộng Yên: "Tiểu Phong, dì cũng chỉ là lo lắng cho con thôi. Con bên ngoài ăn chơi sa đọa cũng được, nhưng cũng không nên để vợ mình bơ vơ."
Cô ta rũ mắt, giọng nói lại mang chút buồn rầu. Khiến ai nấy khi nghe đều tưởng là cô ta cam tâm tình nguyện lo lắng cho con riêng của chồng Cổ Nhị Thiếu Gia.
Cố Thượng Lâm: *Ả đàn bà điên này, tởm thật đấy *
Cố Thượng Lâm nhìn người đang được ôm trong vòng tay của mình. Hắn không những không tức giận, ngược lại còn nhếch mép cười, giọng châm biếm.
Cổ Thượng Lâm: "Ồ~ Tôi ăn chơi sa đọa? Vậy thì vẫn chưa bằng ông già đó rồi. Ra ngoài mây mưa cùng tiện nhân, để người ta ôm bụng chữa về nhà ăn vạ, khóc lóc."
Mộng Yên: "Mày——!"
Bỗng dưng ả ta nghe thấy tiếng xì xào ở phía xa. Nó phát ra từ cuối trong phòng bếp, ở trên lầu, dường như là chung quanh ả. Là tiếng bàn tán ả nghe cả đời người, là những tiếng cười khinh bỉ, là tiếng nhạo báng ả ta căm hận nhất.
Hầu nữ: "Tôi nghe nói Cổ Phu Nhân bây giờ là tình nhân khi xưa của Cố Tổng."
Nam phụ bếp: "Cô mới vào nên không biết, Cố Phu Nhân bây giờ lúc gia đình Cố Nhị Thiếu Gia đang hạnh phúc liền ôm bụng bầu tới ăn vạ. Khiến cho Cố Phu Nhân lúc đó bị sốc tâm lý mà ngã bệnh luôn đó."
Hầu nam: "Thật quá hiểm ác. Nếu như tôi cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-phuc-cua-ke-ngoc/3652693/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.