Trong căn phòng yên ắng, giọng nói của Lộ Tường Nguyên đặc biệt rõ ràng. Chu Hải Thành ngỡ như lời nói của cậu vẫn còn văng vẳng bên tai.
Lộ Tường Nguyên có chút ngượng ngùng đẩy Chu Hải Thành vào phòng tắm.
“Cậu không muốn mặc đồ của Trầm Minh thì thôi, tôi bảo người làm mua giúp cậu một bộ đồ khác”
Vừa đi ra khỏi phòng, Lộ Tường Nguyên vuốt trái tim đang đập loạn trong lồng ngực của mình, cả khuôn mặt cũng dần nóng lên.
Nếu có thể, cậu rất muốn trở thành người đồng hành cùng Chu Hải Thành, vẽ lên một kết cục khác cho cả hai.
Từng dòng nước mát lạnh xối vào mặt mới khiến cho Chu Hải Thành tỉnh táo hơn, cũng nhận thức rõ ràng được những lời Lộ Tường Nguyên vừa nói là sự thật, hơi ấm của cái ôm vừa nãy dường như vẫn còn quẩn quanh trong lồng ngực của hắn.
Chu Hải Thành chợt nhớ đến lần cuối cùng hắn gặp lại Lộ Tường Nguyên ở kiếp trước.
Hôm đó Lộ Tường Nguyên vừa nhận được tin Lộ Hải Vy mất, chẳng biết cậu ta đã lăn lộn ở đâu mà trên người vết thương lớn nhỏ đều có, chỉ có, ánh mắt vẫn sáng ngời, vẫn kiêu ngạo như lúc đầu.
Chu Hải Thành cũng đã sớm quên Lộ Tường Nguyên lúc đó đã nói gì, chỉ biết cậu tức giận đến điên rồi, hắn muốn giải thích cái chết của Lộ Hải Vy chẳng liên quan gì đến hắn nhưng lời đến miệng lại nuốt xuống, hắn cũng đâu có nghĩa vụ gì phải giải thích chứ?
“Giết tao đi nếu như mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-cuu-roi-ke-thu/3741246/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.