Chu Hải Thành cả kinh, lập tức chạy xe thẳng đến địa chỉ mà tên kia đã cung cấp. Giỏi rồi đó, còn biết chọn đúng người mà bắt nữa cơ đấy!
Lộ Tường Nguyên thức khuya dậy sớm mấy ngày liền nên cơ thể rất mệt mỏi cộng thêm với lượng thuốc mê bị người ta cho hít phải nữa thì người bình thường chẳng thể nào ngượng dậy nổi nhưng từ khi tốt nghiệp đến giờ, nhờ nghe theo Trầm Minh mà Lộ Tường Nguyên rất cố gắng để nâng cao thể lực của bản thân. Chính vì vậy mà cậu mới có thể mơ mơ màng màng tỉnh được một chút, mặc dù không hoàn toàn là tỉnh táo hẳn nhưng vẫn đủ để có thể ý thức được một phần nào đó.
Lộ Tường Nguyên thấy xung quanh tối đen như mực, hiển nhiên không phải do nơi này tối mà là nó cậu bị bịt mắt, hơn nữa tay còn bị trói. Lộ Tường Nguyên khẽ sờ đến kiểm tra chất liệu của dây trói, không phải dây thừng, loại này khá dễ mở nhưng cậu còn không có sức để cựa quậy chứ nói gì đến việc tự cởi trói?
Mà mấy tên này là ai? Muốn gì ở cậu? Có bắt cóc nào mà lại cho nạn nhân được nằm ở một chỗ êm ái như thế?
Hơn nữa trói cũng không chắc, chân của Lộ Tường Nguyên cũng không bị trói chứng tỏ bọn chúng cũng không nghĩ đến việc cậu sẽ tỉnh lại được giữa chừng.
Lộ Tường Nguyên thầm hỏi thăm dòng họ của tên đó một lượt rồi cắn môi, mùi máu tanh tràn ngập khoang miệng mới miễn cưỡng chống đỡ được cơn buồn ngủ, khó khắn lắm mới có thể dậy được, nếu đã như vậy thì phải cố gắng tỉnh táo hết sức có thể để có thể thoát được khỏi chỗ này.
Trong phòng vẫn có người, Lộ Tường Nguyên vẫn cảm nhận được điều đó, đến khi có tiếng người nói chuyện thì cậu mới có thể xác định rõ là có bao nhiêu người.
"Này, rốt cuộc chúng ta phải ở đây đến bao giờ vậy? Tên này cũng không phải loại vô danh tiểu tốt gì đâu lỡ có chuyện gì thì chúng ta cũng khó sống lắm đó"-Một giọng nói của nam nhân vang lên, giọng điệu có vẻ lo lắng.
"Hừ, mày làm cái loại chuyện này không biết bao nhiêu lần rồi mà giờ còn sợ à? Yếu thế, vụ lần này thuê có được rất nhiều tiền đó, kiên nhẫn một chút, đợi ông ta gọi điện chuyển nốt cho chúng ta nửa số tiền còn lại thì chúng ta sẽ đi, nếu không có ai thì... xơi luôn thằng nhóc đó cũng được"
Lộ Tường Nguyên nghe vậy thì mím môi, hoàn toàn không có cảm giác buồn ngủ nữa, hóa ra bọn chúng định đưa mình đến cho tên nào sao?
Sau lưng Lộ Tường Nguyên không ngừngv đổ mồ hôi dù phòng đang rất mát, trước mắt cậu nghe được thì có hai tên đang ở trong phòng, tuổi còn khá trẻ nhưng điều quan trọng là với sức lực hiện tại chỉ đủ cho cậu phản kháng, hoàn toàn không đủ sức để đối phó với hai thanh niên sung sức mà chưa kể đến việc hai bọn chúng có vũ khí hay không nữa.
"Mày bị điên sao? Xơi không khéo mà để lại vụn thì không ổn đâu! Tốt nhất là đừng có dây vào"
"Hừ, mày sợ thì đứng đó canh cửa để tao làm, nhìn cũng biết là bắt người để bán thân, nếu không có ai thì tao xơi cũng có khác gì đâu chứ? Dù sao camera cũng là chúng ta chỉnh sửa"
Từ công ty của Chu Hải Thành đến được chỗ của Lộ Tường Nguyên cũng không quá xa, chỉ cần mười phút, Chu Hải Thành đã có mặt ở sảnh khách sạn.
Nhìn thấy thang máy đang di chuyển tới tầng trên mà trong lòng Chu Hải Thành nóng như lửa đốt. Mọi khi tất cả hành động của Lộ Tường Nguyên ít nhiều gì đều nằm trong sự giám sát của hắn, bây giờ không thấy được người như thế nào thật sự khiến Chu Hải Thành vô cùng lo lắng.
Còn tình trạng hiện tại của Lộ Tường Nguyên thì cũng không được khả quan lắm, tên khốn nạn này chờ mãi không thấy người gọi điện báo tình hình nên đang muốn động tay động chân với cậu rồi đây mà!
Tâm trí của Lộ Tường Nguyên căng ra như dây đàn, tiếng bước chân càng lúc càng gần, tấm đệm mà cậu đang năm Lộ Tường Nguyên cảm thấy bị lún xuống một chút, đúng là tên cầm thú suy nghĩ bằng nửa thân dưới. Chờ đến khi cảm nhận được hơi thở xa lạ gần ngay tức khắc, Lộ Tường Nguyên tính toán một chút liền có thể đá thẳng vào chính xác cái 'chân thứ ba' của hắn.
Tiếng la thất thanh của đồng bọn mình khiến tên còn lại cũng phải vội vội vàng vàng chạy tới.
Lộ Tường Nguyên cố gắng nhẩm người dậy dựa vào thành giường phía sau thở dốc. Cậu biết chính mình hiện tại thật sự không còn cách nào để có thể quay đầu được, chưa bao giờ Lộ Tường Nguyên cảm thấy bất lực như bây giờ, sức không còn, tẩm nhìn cũng không có, cũng không ai biết được cậu đang ở đây.
Lộ Tường Nguyên thầm cười trừ trong lòng, hóa ra quả báo cậu phải nhận hiện tại vẫn còn.
"Thằng khốn, mày còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau tới giữ nó lại đi, cũng chỉ là một thằng công tử bột tay trói gà còn không chặt thì làm gì được chứ? Hôm nay tao phải chơi chết nó!"
Nhưng tiếng la thất thanh vừa nãy không chỉ gây chú ý tới đồng bọn của tên đó mà Chu Hải Thành đang kiểm tra
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]