Chu Hải Thành cả kinh, lập tức chạy xe thẳng đến địa chỉ mà tên kia đã cung cấp. Giỏi rồi đó, còn biết chọn đúng người mà bắt nữa cơ đấy!
Lộ Tường Nguyên thức khuya dậy sớm mấy ngày liền nên cơ thể rất mệt mỏi cộng thêm với lượng thuốc mê bị người ta cho hít phải nữa thì người bình thường chẳng thể nào ngượng dậy nổi nhưng từ khi tốt nghiệp đến giờ, nhờ nghe theo Trầm Minh mà Lộ Tường Nguyên rất cố gắng để nâng cao thể lực của bản thân. Chính vì vậy mà cậu mới có thể mơ mơ màng màng tỉnh được một chút, mặc dù không hoàn toàn là tỉnh táo hẳn nhưng vẫn đủ để có thể ý thức được một phần nào đó.
Lộ Tường Nguyên thấy xung quanh tối đen như mực, hiển nhiên không phải do nơi này tối mà là nó cậu bị bịt mắt, hơn nữa tay còn bị trói. Lộ Tường Nguyên khẽ sờ đến kiểm tra chất liệu của dây trói, không phải dây thừng, loại này khá dễ mở nhưng cậu còn không có sức để cựa quậy chứ nói gì đến việc tự cởi trói?
Mà mấy tên này là ai? Muốn gì ở cậu? Có bắt cóc nào mà lại cho nạn nhân được nằm ở một chỗ êm ái như thế?
Hơn nữa trói cũng không chắc, chân của Lộ Tường Nguyên cũng không bị trói chứng tỏ bọn chúng cũng không nghĩ đến việc cậu sẽ tỉnh lại được giữa chừng.
Lộ Tường Nguyên thầm hỏi thăm dòng họ của tên đó một lượt rồi cắn môi, mùi máu tanh tràn ngập khoang miệng mới miễn cưỡng chống đỡ được cơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-cuu-roi-ke-thu/3736992/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.