Chu Hải Thành không đáp nhưng ánh mắt của hắn khiến Lộ Tường Nguyên cảm thấy hơi căng thẳng
"Có lẽ phải khiến cậu thất vọng rồi, chúng ta gắn bó với nhau hai kiếp người, cậu nói mặc kệ là có thể phủ nhận hết tất cả mọi thứ sao? Không, Lộ Tường Nguyên, tôi muốn nhiều thứ hơn từ cậu"
Chẳng thể hiểu nổi ý của Chu Hải Thành là gì nhưng xác định ý trên mặt chữ là tên điên này chắc chắn sẽ không tha cho mình thì Lộ Tường Nguyên đã chẳng thể giữ được bình tĩnh nữa.
"Chu Hải Thành, rốt cuộc cậu muốn gì chứ? Tôi muốn kết thúc cái ân oán này càng sớm càng tốt mà có lẽ cậu không dứt ra nhỉ?" -Lộ Tường Nguyên cười lạnh, có vẻ cũng rất tức giận rồi.
Trước sự tức giận của Lộ Tường Nguyên, Chu Hải Thành vẫn giữ nguyên nụ cười cợt nhả.
"Hôm nay tôi không rảnh để tiếp chuyện với cậu rồi, hẹn gặp lại, Lộ Tường Nguyên"- Chu Hải Thành vỗ nhẹ lên má của cậu rồi đi ra ngoài.
Thấy cửa phòng mở ra, Trầm Minh đứng bên ngoài cứ tưởng là Lộ Tường Nguyên thì liền chạy tới, ai dè chưa được nửa đường đã nhìn thấy người bước ra là Chu Hải Thành.
Chu Hải Thành hơi bất ngờ nhưng đối với Trầm Minh lại chẳng có cảm xúc gì, trực tiếp xem cậu ta như không khí.
"Này, Chu Hải Thành, tớ chẳng biết là có chuyện quái gì xảy ra với cậu nhưng dù sao Lộ Tường Nguyên và Lộ gia cũng coi như có ơn với cậu, tớ..."
"Cậu nói nhiều với tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-cuu-roi-ke-thu/3736985/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.