Chu Hải Thành vẫn nằm im nên Lộ Tường Nguyên chỉ có thể tự mình đi tìm nước giải rượu mà hắn đã chuẩn bị sẵn nhưng điều quan trọng là làm sao để Chu Hải Thành uống bây giờ.
Lộ Tường Nguyên đi tới gần Chu Hải Thành, lay lay hắn một hồi vẫn không có động tĩnh gì. Lộ Tường Nguyên có chút chán nản, định đi lấy nước hất vào mặt hắn thì tên nào đó đột nhiên ngồi dậy, bắt lấy cổ tay của cậu.
Lộ Tường Nguyên chưa kịp phản ứng đã bị Chu Hải Thành kéo xuống nằm chung với hắn, vì sofa cũng khá rộng mà dáng người cậu cũng vừa vặn nên nằm hai người không bị chật nhưng quan trọng là Lộ Tường Nguyên đâu có nhu cầu nằm chung với hắn?
"Này, Chu Hải Thành, cậu mau tỉnh táo lại mau, còn ôm tớ nữa thì tớ đấm cậu đấy!"
Vào những ngày lạnh lẽo, Lộ Tường Nguyên rất dính lấy Chu Hải Thành, có thể gọi là chủ động bám lấy Chu Hải Thành luôn, tới những ngày nắng nóng thì đừng mong Lộ Tường Nguyên bám lấy nửa bước. Và hôm nay chính là một ngày khá là nóng bức như vậy, hơn nữa trên người của Chu Hải Thành cũng nồng nặc mùi rượu.
Lộ Tường Nguyên loay hoay đủ mọi cách nhưng vẫn không thoát được cái ôm của Chu Hải Thành, đang suy nghĩ có nên đấm Chu Hải Thành một cái không thì đột nhiên hắn lại đổi tư thế, điều đáng nói ở đây là tư thế này rất ám muội. Chu Hải Thành ở phía trên, hơi khom người giữ lấy hai tay đang định đánh người của Lộ Tường Nguyên ở dưới thân, muốn bao nhiêu thân mật là có bấy nhiêu thân mật.
"Chu Hải Thành, buông tớ ra..."-Vì tư thế thân mật này mà Lộ Tường Nguyên có chút ngại ngùng, lỗ tai cũng đỏ ửng lên vì ngượng, cả giọng nói bất giác trở nên yếu ớt.
Tình hình của Chu Hải Thành hiện tại thì không ổn lắm, hắn không thể phân biệt được đâu là thực tại, đâu là ảo giác nữa nhưng thấy được Lộ Tường Nguyên thì hắn chỉ muốn hành động theo những gì mình đang suy nghĩ thôi.
Lộ Tường Nguyên mở to mắt, tên khốn họ Chu này đang hôn cậu! Đã vậy còn là hôn môi nữa!
Lộ Tường Nguyên còn chưa kịp tỉnh táo qua cú sốc bị một tên nam nhân nào khác hôn, đã vậy đối tượng còn là
Chu Hải Thành thì cậu cảm giác môi mình hơi nhột nhột, hóa ra tên khốn này đang liếm môi mình.
Máu dồn lên tới não, Lộ Tường Nguyên không ngừng phản kháng nhưng đáng tiếc là dù say nhưng sức lực của
Chu Hải Thành vẫn không thay đổi, cậu mở miệng định mắng thì Chu Hải Thành đã rất thông minh mà thừa co hội xông lên.
Lộ Tường Nguyên nhắm mắt, cảm nhận được lưỡi của Chu Hải Thành đang chu du ở khoang miệng mình, dù cậu đã cố gắng tránh né nhưng chẳng hiểu sao Chu Hải Thành học được kĩ thuật hôn ở đâu mà còn tốt hơn Lộ Tường Nguyên đã quen qua bao nhiêu người.
Đã phản kháng còn bị Chu Hải Thành hôn đến ngu người, những lời mắng chửi định nói rốt cuộc lại thành những tiếng rên rĩ ứ nghẹn trong cổ họng.
Cuối cùng, Lộ Tường Nguyên dùng số ít sức lực còn lại của mình cắn vào môi Chu Hải Thành. Sức cắn cũng không phải là nhỏ, Chu Hải Thành bị đau nên buộc phải buông tha cho Lộ Tường Nguyên, trong khoang miệng của cả hai tràn ngập vị máu tanh.
Cứ tưởng là ăn một vết đau như vậy Chu Hải Thành sẽ tỉnh táo nhưng có lẽ Lộ Tường Nguyên đã đánh giá thấp loại rượu mà Chu Hải Thành uống rồi. Hắn không những không tỉnh mà còn điên cuồng hơn vừa rồi. Có vẻ như
Chu Hải Thành muốn trả thù Lộ Tường Nguyên vì cú cắn vừa rồi mà hắn cúi xuống, cắn một cái vào hõm vai của cậu, nhưng lực cắn rất nhẹ, Lộ Tường Nguyên cảm thấy ngứa hơn là đau.
Thế nhưng, Chu Hải Thành không chỉ dừng lại ở việc cắn trả thù Lộ Tường Nguyên, hắn vô cùng vô sỉ mà mút vào cổ của cậu, tạo nên những dấu hôn vô cùng nổi bật trên làn da trắng nõn.
Lộ Tường Nguyên mệt đến mức chẳng thể phản kháng được nữa, tên này khỏe như trâu, chút sức lực của cậu chẳng khác nào muỗi đốt inox cả
Nhìn đến chai nước giải rượu cậu để cách đó không xa, Lộ Tường Nguyên hơi híp mắt quyết định dùng chân đá
Chu Hải Thành. Chẳng biết Chu Hải Thành là loại người gì mà dù say nhưng vẫn phản xạ tốt, rất hoàn hảo mà né được cú đá của Lộ Tường Nguyên. Vì phải né chướng ngại vật mà Lộ Tường Nguyên tạo ra nên hắn đành phải buông bàn tay đang khống chế cậu, Lộ Tường Nguyên nhanh chóng xoay người cầm lấy được chai nước giải rượu.
Lộ Tường Nguyên dứt khoát mở chai nước ra uống một hơi sau đó không nhân nhượng mà ôm lấy mặt của Chu
Hải Thành hôn môi hắn. Đây là cách duy nhất cậu có thể nghĩ ra được để tên này chịu uống.
Quả nhiên thứ nước mà Chu Hải Thành làm đúng là có hiệu quả, tên nào đó chỉ mới uống được một ngụm nhỏ thôi đã chịu không nỗi mà phải lao nhanh vào nhà vệ sinh. Chính Lộ Tường Nguyên cũng phải lấy một viên kẹo gần đó ăn vào mới miễn cưỡng nhịn được cơn buồn nôn.
Vì chọn cách 'bón' cho Chu Hải Thành uống như vậy nên Lộ Tường Nguyên dù không muốn vẫn vô tình nuốt xuống một ít.
Sau khi làm dịu được cơn buồn nôn ở họng, Lộ Tường Nguyên mới sờ đến môi mình bị Chu Hải Thành hôn đến sưng, đã vậy dưới cổ chắc chắn còn có dấu vết mà hắn để lại. Nhưng mà... cái Lộ Tường Nguyên cảm thấy lo ngại là cậu lại có 'phản ứng' với hành động của Chu Hải Thành?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]