🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Cả ba người đồng thời quay lại nhìn Đoàn Hiểu Trình, cậu bé nhất thời hoảng hốt, mất một lúc sau để lấy lại bình tĩnh mới dám lên tiếng.

"Chuyện này... em cũng chỉ nghe mọi người trong trường đồn thổi thôi, nếu có gì sai sót các anh đừng trách em nhé..."

"Em nghe nói rằng chính anh Lộ đã giúp anh Chu thoát khỏi việc bị bắt nạt, thứ hạng học tập của anh Chu cũng tăng lên đáng kể..."

Lộ Tường Nguyên nghe vậy có chút xấu hổ không dám nhìn mặt Chu Hải Thành. Con mẹ nó, là ai đồn cái này vậy? Dù nghe là mang lại tiếng thơm cho cậu nhưng bóp méo sự thật trước mặt Chu Hải Thành vậy là xấu hổ lắm đó biết không?

"Em nói cái này ra anh có thể coi như em cầu xin sự thương hại hay là gì cũng được, anh có thể giúp em năm nay được không ạ? Dù sao hết năm nay anh cũng tốt nghiệp rồi, em chỉ cầu mong chút sức ảnh hưởng của anh có thể giúp em học yên ổn hết năm nay thôi, qua năm sau em không còn học ở trường nữa"

Đoàn Hiểu Trình cúi đầu rất thành ý, vì có vẻ ngại ngùng nên câu từ cũng không chỉnh chu.

"Tại sao năm sau em không học ở trường nữa? Theo anh biết em là thủ khoa đầu vào năm nay đúng không? Vậy thì không phải là vì theo không kịp kiến thức đâu nhỉ?"-Trầm Minh là người lên tiếng dò hỏi.

"Cái này... chẳng giấu gì các anh, ba em chỉ là một thợ xây dựng bình thường nhưng cường độ công việc nặng nhọc kéo dài nên sức khỏe của ba em cũng dần yếu rồi, ở sau em còn có một em trai, em muốn để cho em ấy đi học, dù sao cũng có nhiều chỗ em có thể xin làm việc được rồi"

Chu Hải Thành nhìn Đoàn Hiểu Trình. Dù nói như vậy nhưng trong mắt thằng nhóc đó trông chẳng muốn một chút nào, nhìn thằng nhóc này làm Chu Hải Thành nhớ đến việc hắn đã cầu xin Lộ Tường Nguyên như thế nào để có thể tiếp tục học ở trường này.

"Trường có một học bổng dành cho mỗi khối với mức thưởng là 200 triệu, nhưng điều kiện là em phải giành được hạng nhất vào cuộc thi cuối kì 1 lần này, nếu em có được phần thưởng đó thì tiền học cho hai năm sau chẳng là gì đâu nhỉ?"

Lời này nói ra không chỉ có Đoàn Hiểu Trình bất ngờ mà cả Chu Hải Thành và Trầm Minh cũng há hốc mồm.

"Trường có cái loại học bổng nhiều tiền như vậy sao? Sao giờ tớ mới biết?"-Trầm Minh vội vàng hỏi lại Lộ Tường Nguyên.



"Cậu nhiều tiền như vậy thì quan tâm mấy cái loại học bổng này sao?"

"Vậy nếu tớ giành được hạng nhất thì tớ sẽ có 200 triệu sao?"

"Để xem cậu có giấy xác nhận gia đình khó khăn không đã"

Chu Hải Thành hơi chau mày, về mấy loại học bổng kiểu này Chu Hải Thành sau không thể nắm rõ được chứ?

Thế mà hắn cũng chưa bao giờ nghe thấy có loại học bổng tiền thưởng cao đến thế

Còn Đoàn Hiểu Trình thì hoàn toàn bị con số 200 triệu cuốn bay mất ý thức, nếu cậu có số tiền đó thì không phải lo đến tiền học, mà cả tiền chữa bệnh cho ba, tiền học cho em trai... tất cả các chi phí đều sẽ được giải quyết!

"Vậy nhé, cứ yên tâm mà dưỡng thương đi, chuyện của em cứ để anh lo"-Lộ Tường Nguyên vẫy vẫy tay sau đó xách cặp ra khỏi phòng bệnh.

Chu Hải Thành nhìn Đoàn Hiểu Trình với đôi mắt lấp lánh ở giường bệnh rồi lại nhìn Lộ Tường Nguyên, nhất thời cảm thấy trong lòng hơi khó chịu, cậu ấy sẽ không cưu mang thằng nhóc này như là hắn chứ? (*)

Mà chính Lộ Tường Nguyên cũng chẳng có suy nghĩ dẫn thêm người về nhà đâu.

"Lộ Tường Nguyên này, cái học bổng đó... không có đúng không?"-Chu Hải Thành hơi tăng tốc để bắt kịp Lộ Tường Nguyên và Trầm Minh.

"Ừ, số tiền lớn như vậy các cậu nghĩ trường có để mà trích ra làm học bổng sao?"-Lộ Tường Nguyên mỉm cười.

"Vãi, thế sao cậu nói với thằng nhóc đó như vậy? Nhìn ánh mắt của nó là biết chắc chắn nó tin là thật rồi!"- Trầm Minh rất là không đồng tình với việc Lộ Tường Nguyên nói dối như vậy.



"Tớ đã nói thì chắc chắn là có rồi, bên trường không có thì tớ có, tớ sẽ ủng hộ thẳng cho trường để làm học bổng"-

Lộ Tường Nguyên nhún vai.

"Cậu điên rồi Lộ Tường Nguyên! Mỗi khối 200 triệu thì cậu phải gửi cho trường 600 triệu đó!"- Trầm Minh nghĩ đến con số bạn mình phải trả mà liều mạng lay tỉnh Lộ Tường Nguyên.

"Cậu nghĩ tớ không có tiền?"

Trầm Minh:"..." Được rồi, không thể nào dạy người giàu cách tiêu tiền được.

"Trong ba người chỉ có cậu là đủ điều kiện nhận được học bổng thôi đó Chu Hải Thành, đừng để học bồng lại về tay chủ nhân của nó nhé"-Lộ Tường Nguyên hơi ngoảnh đầu lại nhìn Chu Hải Thành.

Chu Hải Thành hơi bất ngờ nhưng rồi cũng mỉm cười.

"Lộ Tường Nguyên, coi chừng hạng 1 của cậu"

Nếu như hắn có được số tiền đó... ai dà số tiền quá lớn, có thể mua rất nhiều quà cho Lộ gia. Nhưng trở ngại lớn nhất và duy nhất chỉ Lộ Tường Nguyên.

"Cậu đưa ra học bổng như vậy là muốn giúp thằng nhóc đó sao? Từ khi nào mà cậu lại trở nên tốt bụng như vậy?" -Trầm Minh tò mò hỏi.

"Thì thấy hoàn cảnh nó khá tội nghiệp thôi"

Với lại cũng không muốn Chu Hải Thành mất đi một trợ lí đắc lực như vậy, nên Chu Hải Thành à, sau này cậu đừng có mà đuối cùng giết tận tôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.