Lộ Tường Nguyên giật mình thức giấc, cảm giác được mồ hôi không ngừng túa ra thấm ướt cả lưng. Nhìn thấy khung cảnh xung quanh là bệnh viện thì cậu mới thở phào nhẹ nhõm. May quá, chỉ là mơ thôi. Lần này đúng là bệnh viện rồi.
Nhìn cánh tay được băng bó cẩn thận như vậy thì chắc chắn là cậu không rơi vào giấc mơ lần nữa rồi.
“Em tỉnh rồi sao Lộ Tường Nguyên? Chắc là đói lắm rồi nhỉ? Em bất tỉnh cũng được hai ngày rồi đó”-Lộ Hải Vy từ ngoài đi vào thấy Lộ Tường Nguyên đã tỉnh thì vội chạy đến xem tình hình.
“Em bất tỉnh lâu vậy rồi sao? Nhưng mà sao em lại ở đây?"
Lộ Tường Nguyên chỉ nhớ hình ảnh cuối cùng là khuôn mặt hốt hoảng của Chu Hải Thành thôi.
“Trầm Mình có gọi cứu hộ đến, cái hố em với Chu Hải Thành ngã xuống không sâu lắm nhưng khá dốc nên cũng gây khó khăn cho đội cứu hộ. May sao vẫn còn Chu Hải Thành tỉnh táo nên mới cứu em ra được nhanh nhất có thể đó"
Lộ Tường Nguyên nhìn xung quanh.
“Trầm Minh với Chu Hải Thành đầu chị?”
“Trầm Minh nãy giờ ngồi canh chừng em cho tới khi chị đến, chị nói mãi thằng nhóc đó mới chịu xuống căn tin bệnh viện ăn, em ăn gì không? Chị nhắn Trầm Minh mua lên luôn.
“Ăn gì nước nước là được rồi, còn Chu Hải Thành?”
Lộ Hải Vy đi đến vén tấm rèm ngăn cách giữa hai giường bệnh nên liền thấy Chu Hải Thành đang nằm đó ngủ.
“Thằng nhóc này từ khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-cuu-roi-ke-thu/3735119/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.