Edit: Phong TửBeta: Đậu Xanh
Trong nháy mắt khi bị Lâm Mặc Bạch ôm lấy thì tia nắng trên người Nguyễn Tình cũng chợt vụt tắt.
Trong nhà kho, dụng cụ thể dục chất thành từng đống, có cái lộn xộn rơi trên sàn nhà, Lâm Mặc Bạch và Nguyễn Tình ở vị trí rất hẹp đến mức cơ thể hai người dựa sát vào nhau không một kẽ hở.
Nguyễn Tình một đường chạy thẳng đến đây, chưa có thời gian để ổn định lại, đã bị Lâm Mặc Bạch bất ngờ ép vào trên tường.
Hô hấp của cô vừa dồn dập vừa nặng nề, ngực phập phồng lên xuống giống như đang dùng cặp vú no đủ của mình chạm vào lồng ngực tuy gầy nhưng rắn chắc của Lâm Mặc Bạch, bầu vú mềm mại bị lực nặng đè ép lên.
Tuy nhiên, lúc này Nguyễn Tình không có thời gian tỏ vẻ thẹn thùng nữa, bởi vì cô lờ mờ phát hiện Lâm Mặc Bạch có gì đó không ổn, thiếu niên cao lớn tuấn tú bây giờ đang căng thẳng đến mức đến mức run rẩy.
"Lâm... Mặc Bạch, cậu làm sao vậy?"
Lúc Nguyễn Tình gọi tên anh thường thích kéo dài âm cuối của từ "Lâm" như một khoảng dừng nhỏ, sau đó nói nhanh hai từ kia, giống như cô đang thân mật gọi tên anh vậy.
"Lâm... Mặc Bạch, có phải tớ đã làm gì sai không?"
"Lâm... Mặc Bạch, cậu... tức giận hả?"
"Thật xin lỗi, tớ quay video không tốt, khiến cậu không vui sao?"
Nguyễn Tình không chỉ có thân thể mềm mại mà đến cả giọng nói cũng mềm như bông, cứ như chiếc bánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-cao-h-kieu-diem-uot-at/3596983/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.