Edit:YannBeta: Đậu Xanh
Chẳng lẽ người gửi ảnh chụp suốt một tuần qua cũng là Giang Mạt Nhiên?
Trong đầu Lâm Mặc Bạch hiện lên suy đoán, rồi nhanh chóng bị chính anh phủ nhận.
Anh biết rõ chắc chắn không phải.
Trong khoảng thời gian Lâm Mặc Bạch suy nghĩ, Tần Phong vẫn tùy ý đứng ở bên cạnh anh, cũng không sợ bị bạn học xung quanh nghe thấy, lại tiếp tục trêu chọc.
"Giang Mạt Nhiên đã đau lòng thành như vậy, chẳng lẽ cậu làm đầu sỏ gây tội, không cảm thấy áy náy sao?"
Lâm Mặc Bạch đứng dậy ném chiếc bánh mì không có mùi vị kia đi, sau khi trở lại chỗ ngồi, liếc mắt nhìn Tần Phong một cái, trả lời, "Đầu sỏ gây tội chẳng lẽ không phải cậu?"
"Sao lại là tôi? Người ném cây kẹo que đâu phải tôi, dẫm đạp lên tâm tư thiếu nữ của người ta cũng đâu phải tôi, cậu đừng hòng đẩy chuyện xấu này lên đầu tôi." Tần Phong chỉ trích, trên mặt tươi cười nhưng ánh mắt lại rất nghiêm túc.
Lâm Mặc Bạch và Tần Phong đã quen biết mười mấy năm, cùng nhau trưởng thành từ khi còn cởi chuồng đến bây giờ mỗi người cao to hơn 1m8, chút mẹo vặt và tâm tư nhỏ của Tần Phong, sao anh có thể không hiểu.
Anh một bên lấy sách giáo khoa, một bên dỗi trở về, "Cây kẹo que xuất hiện trên bàn học tôi như thế nào, cậu thật sự không biết?"
"Không biết." Tần Phong chớp chớp mắt, lắc đầu.
"Kẹo que ở trên bàn học, nhưng thư tình gửi cùng trong ngăn bàn đâu, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-cao-h-kieu-diem-uot-at/3596978/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.