Edit:Annhie
Beta: Đậu Xanh
"Hân Hân, anh hứa sẽ không đối xử với em như vậy nữa, hãy tin tưởng anh, có được không?"
Mặc dù nghe anh nói nhưng cô vẫn luôn cúi thấp đầu khóc, bả vai run rẩy, sụt sịt vài tiếng.
Người trong ngực thật là nhỏ xinh, anh ôm lấy cô như ôm trẻ nhỏ vậy, thế nhưng cố tình cô vẫn sợ anh.
Kỷ Thừa đem cô đặt xuống giường, cầm lấy xích sắt một lần nữa định trói chân cô lại, thứ lành lạnh chạm vào chân khiến cô tiếp tục giãy giụa khóc lên.
"Em không muốn, không muốn! Mau cút đi, anh không được phép trói em, đồ xấu xa, mau cút đi!"
Kỷ Thừa ấn vào chân cô: " Anh sợ em chạy trốn!"
Cô xoa đôi mắt sưng đỏ:" Đây là nhà em, em có thể chạy đi đâu được nữa!"
"Nhưng lần trước thi đại học em cũng không tham gia, mà dám chạy trốn khỏi anh."
"Đó...là có lý do."
"Lý do gì?"
Cô bỗng nhiên không nói tiếp vấn đề này nữa, chỉ nức nở khóc.
Kỷ Thừa cau mày, đem vòng sắt khoá chân cô lại mặc cho cô vùng vẫy như thế nào.
"Anh đi nấu cơm, em nằm ở đây thành thật cho anh, muốn đi WC thì gọi anh."
Trông anh bây giờ rất đáng sợ, Tưởng Hân bịt miệng ủy khuất, nằm trong chăn nức nở.
Người đàn ông nóng nảy đứng đó, chân tay luống cuống, suy nghĩ nữa ngày vẫn là không bước đến an ủi cô, xoay người đi vào phòng bếp.
Trong khoảng thời gian này, anh không đến trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-cao-h-hu/3596917/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.