Edit: Annhie 
Beta: Đậu Xanh 
Lý Cẩm đang đổ nước từ thùng nhỏ vào trong lu nước lớn, vừa đặt thùng xuống liền thấy hai người đi ra. 
"Giáo sư Kỷ, chân anh có sao không?" 
Vừa dứt lời, anh ta thấy được trên làn da trắng của Kỷ Thừa xuất hiện mấy vết cào màu đỏ rất bắt mắt. 
"Mặt bị sao thế?" 
Anh cười:" Không sao đâu vừa bị con mèo hoang nhỏ cào một cái." 
Tưởng Hân ở một bên cúi đầu nhìn chằm chằm xuống đất, đem khuôn mặt đỏ bừng của mình dấu vào cổ áo khoác bông, trong đầu nổi lên lửa giận. 
Anh mới là mèo hoang nhỏ! Cả gia đình anh đều là mèo hoang nhỏ!!! 
"Cô Tưởng..." Lý Cầm chưa kịp nói xong, đã thấy cô chạy tới chậu nước trước mặt ngồi xổm xuống dùng sức rửa tay thật mạnh. 
"Cô Tưởng, nước rất lạnh đó. Tôi nhớ tay cô hay bị nứt da, nên dùng nước nóng để rửa thì hơn." 
Kỷ Thừa nghe vậy liền đặt cái thùng đang cầm xuống, chạy đến, nắm lấy bàn tay kéo cô lên, dùng tay của mình để sưởi ấm cho cô. Tưởng Hân cúi đầu bật khóc, cảm thấy tức giận nhưng lại không thể giận được nữa. 
"Thật xin lỗi Hân Hân, đừng hành hạ bản thân mình như thế, hay em đánh anh một cái rồi tha thứ cho anh được không?" 
Cô cắn chặt đôi môi tái nhợt, cả khuôn mặt ửng hồng như trái táo, ngẩng đâu nhìn anh ánh mắt tràn đầy hi vọng muốn bóp chết anh. 
Sau khi cô tát anh một cái, người đàn ông nào đó liền 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-cao-h-hu/3596901/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.