Edit: DiTi
Beta: Đậu Xanh
"Sao lại nhìn đến mức ngẩnngười?"
Văn Nguyệt đánh cậu một cái.
Lúc này, Văn Sâm mới khôi phục lại tinh thần, khóe miệng cậu nhếch lên, vừa định chào hỏi Ngôn Hi, thì thấy cô bình tĩnh kéo khẩu trang lên, khuôn mặt không có một chút biểu cảm nào.
Dường như cô không có một chút hứng thú nào với cậu.
Khuôn mặt của Văn Sâm cứng đờ, cậu ngượng ngùng sờ sờ đầu tóc của mình.
"Ha ha ha ha~"
Văn Nguyệt cũng là lần đầu tiên thấy người em trai luôn cởi mở nhiệt tình này của mình đi đâu cũng được người ta chào đón, hôm nay lại chết lặng vì không được chú ý.
Tuy nhiên có thể được Ngôn Hi nhìn, thật đúng là không có nhiều người lắm.
"Thất thần làm gì? Còn không chạy nhanh lại giúp chị thu dọn đồ đạc."
"Dạ."
Văn Sâm vỗ bóng trong tay rồi cúi người nhấc cái bưu kiện chuyển phát nhanh trên mặt đất.
Cậu cao, cơ bắp to, sức mạnh cũng lớn, chuyển thẳng một lượt đồ chuyển phát nhanh xuống dưới mà không cảm thấy mệt, cố tình Ngôn Hi cảm thấy cậu mang nhiều đồ cùng một lúc như vậy chắc sẽ đau thắt lưng nên theo bản năng cúi đầu giúp cậu một phen.
Do sáng sớm thức dậy cô không kịp đổi đồng phục nên trên người cô là bộ đồ ngủ. Hai dây đai mỏng được buộc chặt vào vai, cổ áo chữ V khi cúi xuống như có như không lộ ra một khoảng lớn độ cong như tuyết trắng, mê người đến cực điểm.
Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-cao-h-duc-vong-chiem-huu-cua-tieu-cho-san/3596925/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.