Lâm Triều Sinh thu ý cười, cúi người lại gần, nhỏ giọng hỏi cô: “Phía dưới còn đau không?”
Vãn Vãn mãi mới phản ứng được anh đang hỏi cái gì, mặt lập tức đỏ lên, giậm chân nói: “Chán ghét, tại sao ba lại hỏi cái này.”
“Ba đây không phải đang quan tâm đến con sao? Có đau không?”
“Không còn đau nữa.” Vãn Vãn che mặt nói.
Lâm Triều Sinh đè thấp thanh âm vài phần, khàn giọng hỏi: “Có phải không mặc quần lót không?”
Không biết vì cái gì mà ba ba lại hỏi cô có mặc quần lót không, hỏi như vậy khiến trái tim Vãn Vãn đập thình thịch. Cô không dám mở miệng mà chỉ ngượng ngùng gật đầu, hiện tại dưới váy cô đều là trống không.
Lâm Triều Sinh nhìn con gái bảo bối e lệ ngượng ngùng trước mặt, nhất thời có chút áp lực không kìm được nội tâm xúc động. Anh hít sâu một hơi, rồi nói: “Vào đi thôi, tránh cho gió thổi bị cảm lạnh, cơm nước xong chúng ta cùng nhau thu dọn hành lý. Ngày mai bắt đầu xuất phát đi chơi nhé, ba sẽ dẫn con đi xem mặt trời mọc ở Vân Sơn trước.”
“Tuyệt quá!” Vãn Vãn nháy mắt quên cả ngượng ngùng, ôm lấy cánh tay ba ba, vui sướng nhảy cẫng lên.
Lại một ngày nữa trôi qua, cuối cùng cũng đến ngày hai cha con lên đường đi du lịch dã ngoại. Đêm hôm trước Vãn Vãn háo hức đến nỗi không ngủ được, trời vừa tờ mờ sáng đã tỉnh dậy, sau khi lớn lên đây là lần đầu tiên cô cùng ba ba đơn độc đi du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-cao-h-da-hoa/3495294/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.