Chương trước
Chương sau
Đây là âm hộ của con gái anh, thật nhỏ xinh đẹp, còn chưa từng bị dương vật thao qua. Bên trong bức vừa nóng vừa chặt, không lâu trước đây ngón tay anh đã được đi vào, nơi mềm mại thoải mái như vậy, một khi đi vào là không muốn trở ra.

Lâm Triều Sinh tựa hồ có thể nghe thấy tiếng tim đập của mình, trái tim như muốn vỡ ra khỏi lồng ngực, từng cái nện khiến ngực anh đau nhói. Cả người đầu váng mắt hoa, anh phải liên tục hít sâu vài hơi mới miễn cưỡng làm chính mình bình tĩnh lại.

“Có chút sưng đỏ.” Anh trầm giọng nói, rồi đem mặt ghé sát vào giữa hai chân cô, cẩn thận nhìn chằm chằm vào miệng huyệt cô.

Cảm giác được sự đến gần của ba ba, miệng nhỏ Vãn Vãn nhịn không được mấp máy mấy cái, dâm dịch trong suốt từ trong khe lồn đóng chặt trào ra bên ngoài.

Cô nỗ lực xem nhẹ loại cảm giác ái muội này, giọng run run nói: “Vừa rồi con xối nước lên rất đau.”

Lâm Triều Sinh ấn một ngón tay vào sâu trong miệng lồn cô, nói: “Hơi trầy da một chút.”

Thật là non mềm, chỉ mới bị ngón tay cắm vào liền trầy da, nếu như bị con cặc thô to địt vào thì sẽ như thế nào đây?

“Ba bắt đầu bôi thuốc mỡ nhé.” Anh nói.

“Dạ.”

Thuốc mỡ mát lạnh được bôi lên chỗ sưng tấy của môi thịt, cảm giác bộ phận mẫn cảm bị chạm vào làm Vãn Vãn nhịn không được ‘hừ’ ra tiếng. Trên ngón tay vừa thô vừa nóng của ba ba dính một ít thuốc mỡ xoa nắn ở gần miệng nhỏ của cô, khiến lồn cô dần dần sinh ra một cảm giác vi diệu.



“A… Ưm ưm…” Cô nhịn không được cắn môi rên rỉ.

Tay ba ba chợt dừng lại, từ giữa hai chân cô truyền đến giọng nói: “Con khó chịu sao?”

Vãn Vãn nâng một cánh tay lên che mặt: “Ba ba, người nhanh lên.”

“Ba muốn xoa đều thuốc mỡ cho con, nhưng mà…” Anh dừng một chút, nói: “Con chảy quá nhiều nước.”

Ngay từ khi cởi quần ra, Vãn Vãn đã cảm thấy lỗ nhỏ của mình chảy nước, cô vẫn luôn biết bản thân rất nhạy cảm. Có đôi lúc cô cưỡi xe đạp đến trường, tiểu bức còn bị mài đến chảy nước, chứ đừng nói đến chuyện là không mặc quần lót bại lộ trước mặt ba ba.

Nhưng nước chảy là một chuyện, bị ba ba nói thẳng ra lại là một chuyện khác, Vãn Vãn cảm giác thật khó xử, cảm thấy ba ba là lạ, chính mình cũng rất kỳ quái.

Cô đỏ mặt không biết phải làm sao, chỉ có thể nắm chặt làn váy, bất lực mà nhìn ba ba.

Biểu cảm của Lâm Triều Sinh không thay đổi nhiều, anh ngừng động tác bôi thuốc, đối với Vãn Vãn nói: “Con tự lau nước, hay vẫn là ba giúp con lau?”

“Con… Con tự lau được.” Vãn Vãn nghiêng người lấy khăn giấy trên tủ đầu giường, lau loạn xạ vào giữa hai chân. Có lẽ cô quá dùng sức, chạm đến miệng vết thương, lại tự làm đau chính mình.

Lâm Triều Sinh nhìn dáng vẻ cô lóng ngóng tay chân, không khỏi nhíu mày lại: “Rất đau sao?”



“Vâng.” Vãn Vãn yếu ớt gật đầu.

“Để ba xem nào.”

Thế là Vãn Vãn lại thẹn thùng mở hai chân ra, đem huyệt dâm Bạch Hổ của cô lộ ra ngoài, mị thịt dưới khe lồn bị chạm đến, đỏ rực một mảng.

“Lại sưng hơn rồi.” Lâm Triều Sinh nói xong liền lấy một ít thuốc mỡ bôi lên cho cô. Lần này động tác của anh nhẹ nhàng hơn, không giống như thoa thuốc mà càng giống vuốt ve hơn. Ngón tay anh dường như vẽ vòng tròn xung quanh cửa huyệt, một vòng rồi hai vòng…

Vãn Vãn bị ba ba làm cho lại có cảm giác, bắp đùi hơi phát run, nhịn không được nhỏ giọng ngâm nga: “Ưm… Ưm ưm…”

“Vẫn khó chịu sao?” Ba ba hỏi cô.

Vãn Vãn lắc đầu.

“Không khó chịu? Vậy chính là thoải mái rồi?” Khóe miệng ba ba mang theo ý cười, trong dáng vẻ soái khí của anh hiện lên một tia lưu manh.

Vãn Vãn đỏ mặt, mím môi không trả lời.

Lâm Triều Sinh nhìn bộ dạng này của cô, trong lòng như bị lông vũ lướt qua, ngứa ngáy khó nhịn, hận không thể nói ra lời kích thích hơn. Nhưng những lời đó khi tới bên miệng anh, vẫn bị anh nuốt trở về, chỉ nói: “Thoải mái thì kêu ra, ở trước mặt ba ba không cần thẹn thùng.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.