Địa phương kiều nộn kia chưa từng được người khác chạm vào đột nhiên bị hung hăng thọc vào rút ra, vừa rồi khi tắm, Vãn Vãn mới phát hiện mỗi lần cô xối nước đến miệng bướm đều sẽ thấy đau đớn, chắc là bị thương rồi.
Lâm Triều Sinh rủ mắt nhìn cô, người con gái trần như nhộng, toàn thân chỉ bọc một chiếc khăn tắm màu trắng, cánh tay phấn nộn trắng nõn cùng chân nhỏ đều lõa lồ bên ngoài. Trước ngực hai cục thịt viên nhô lên như muốn thoát khỏi khăn tắm bật ra ngoài, làm cho người ta không thể rời mắt.
Vãn Vãn bởi vì thẹn thùng không dám cùng ba ba đối diện, cho nên không thấy được dòng cảm xúc phức tạp đang cuộn trào trong mắt ba ba. Cô nghe anh nói: “Ba biết rồi, để ba đi mua thuốc cho con, con về phòng nghỉ ngơi trước đi, lát nữa sẽ có người mang bữa tối qua đây.”
“Vâng, cảm ơn ba ba.”
Vãn Vãn nói xong, liền lon ton chạy vào phòng mặc quần áo.
Chưa chờ bao lâu, nhà ăn đằng trước quả nhiên đưa bữa tối đến cho Vãn Vãn. Sau khi ăn xong cơm tối, lại chơi điện thoại một lúc, thì ba ba mới từ bên ngoài trở về, trên tay cầm một tuýp thuốc mỡ, nói với Vãn Vãn: “Ngày kia sẽ xuất phát đi du lịch, phải làm cho vết thương mau chóng lành lại, nếu không chúng ta phải hoãn thời gian ra ngoài.”
Vãn Vãn liên tục gật đầu, cô thật sự nóng lòng muốn cùng ba ba đi ra ngoài chơi. Cô vươn tay muốn lấy thuốc mỡ kia, nhưng bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-cao-h-da-hoa/3495291/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.