Lâm Triều Sinh đưa tay nhận lấy hành lý của Vãn Vãn, kéo ra ngoài. Anh người cao chân dài, bước chân sải rất lớn, Vãn Vãn phải chạy chậm mới có thể đuổi kịp, cuối cùng dứt khoát nắm lấy tay cha mình.
Lâm Triều Sinh bị con gái nắm tay không được thoải mái lắm, nhưng cũng không hất cô ra.
Thấy ba ba không cự tuyệt hành động thân mật của cô, nội tâm Vãn Vãn lén vui vẻ, nghĩ thầm về sau cô cứ mặt dày quấn ba ba như vậy, chắc canh quan hệ cha con hai người sẽ khôi phục như khi còn nhỏ!
Từ sân bay lái xe đến nông trang dưới chân núi mất hơn ba giờ. Đợi đến khi tới nông trang, hoàng hôn đã ngả về phía Tây, đem bầu trời nhuộm đến đỏ rực.
Nông trang này là của ba ba, có tên là Nông Gia Nhạc dùng để nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, có không ít phòng nhưng ba ba lại đưa cô đến thẳng một tiểu viện, đó là tiểu viện riêng của ba ba.
“Ba đã sắp xếp cho con một phòng lớn nhất, con nhìn xem có thích không, bên ngoài cửa sổ sát đất là hậu viện, ra phía ngoài là sau núi.” Ba ba dẫn Vãn Vãn tiến vào một gian phòng ngủ trang hoàng đơn giản tao nhã: “Căn phòng này ngày thường sẽ có người tới vệ sinh quét tước, quần áo cũng sẽ có người tới lấy đi giặt, những việc vặt này con không cần phải làm.”
Vãn Vãn nhìn xung quanh, đối với ba ba nói: “Hoàn cảnh sống chỗ ba thật tốt a, vì sao ba không cho con tới đây?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-cao-h-da-hoa/3495282/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.