Đã hai năm Lâm Vãn Vãn không gặp cha cô - Lâm Triều Sinh. Từ khi cô lên lớp 9 năm đó, ba ba lên núi nhận thầu trồng cây trên vài đỉnh đồi, nên bọn họ rất ít gặp mặt. Mỗi năm hai người chỉ khi ăn tết mới đoàn tụ một lần, còn thời gian khác, ba ba và cô đều xa cách mỗi người một nơi.
Lâm Vãn Vãn nhớ rõ khi cô còn nhỏ, ba ba là người thương cô nhất, ngoại trừ công việc, anh gần như đem tất cả thời gian rảnh rỗi dành cho cô, dỗ cô ăn, dỗ cô chơi, dỗ cô ngủ, còn thường xuyên ôm chặt cô vào lòng. Nhưng khi cô học cấp 2, cha cô lại giống như biến thành một con người khác, không những không hôn cô mà còn chạy lên núi nhận thầu trồng cây rừng. Mặc dù ba ba đã giải thích đó là vì kiếm được nhiều tiền hơn, nhưng Lâm Vãn Vãn vẫn nhạy cảm cảm nhận được, anh là đang cố ý xa lánh cô. Cô không biết mình đã làm sai chỗ nào, cô cũng từng khóc nháo với ba ba, nhưng cuối cùng cô và ba ba vẫn phải xa nhau.
Lâm Vãn Vãn là sinh viên năm nhất của Học viện Mỹ thuật Thủ đô. Nghỉ hè năm nay cần phải vẽ vật thực, cô nghĩ ngay tới việc đi tìm ba ba. Tuy hai người hiện tại không còn thân thiết như trước nữa, nhưng hai năm không gặp, Vãn Vãn thật sự rất nhớ ba ba. Vừa có thể đi vẽ vật thực, vừa có thể chữa lành quan hệ với ba ba, đây quả là một công đôi việc.
Mẹ vốn dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-cao-h-da-hoa/3495281/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.