Tác giả: HTS
---
Khép lại khâu tổ chức trao giải khi đó chắc cũng đã hơn mười một giờ đêm, ẵm một mớ giải thưởng về phòng mà tâm trạng của Tử Kỳ mơ mơ màng màng không xác định được có thật hay không. Hắn lẩm nhẩm tính thử tổng số tiền thưởng của anh suốt dọc đường quay trở về khách sạn, chẳng hiểu sao hôm nay tự nhiên lại dốt toán đến như vậy.
"Giải của anh là năm mươi triệu… thêm cái giải gì đẹp trai gì nữa hả?"
"Gương mặt sáng sân khấu chứ đẹp trai gì?"
"À à… thì nó đó, sáng sân khấu là nói màu mè, chứ nói ngắn gọn là đẹp trai mà!"
Hắn vừa đi vừa nói về việc ngắn gọn, nhưng chẳng hiểu hắn đã ngắn gọn kiểu gì mà người ta dừng chân lại rồi chân của hắn vẫn còn thong thả bước tiếp thế kia.
"Ủa? Phòng này hả? Em tưởng chưa tới haha!"
"Tử Kỳ đúng là đã bị tiền che mắt thật rồi, nhận một lúc quá nhiều giải thưởng… tự nhiên quên luôn đường về phòng đúng không?"
Bảo Khang đứng phía sau lưng anh chờ đợi cánh cửa mở ra, giọng điệu có quá nhiều niềm vui nên cũng chọc hắn một câu để tạo thêm bầu không khí.
"Đúng đó, đang nghèo gần chết tự nhiên có một đống tiền… chưa kịp thích nghi luôn nè!"
"Nghèo?"
Chân bước vào bên trong phòng rồi, Khang vẫn còn để tâm đến câu nói kia của hắn, cậu hỏi lại một từ, nhưng biểu cảm có vẻ không tin những gì hắn vừa than thở cho lắm.
"Thì tui nghèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-bl-u-me/3620724/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.